Chương trước
Chương sau
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Phó tổng giám đốc Lý khiếp sợ, cẩn thận nói: “Hạ tổng, anh không sao. . . Chứ?”


“Không sao.” Hạ Vũ Hào rút khăn giấy lau vết bẩn trên mặt, đáy mắt đầy sóng to gió lớn.


Giang Hân Yên. . . À!





Người phụ nữ trong gương mặc áo cưới màu trắng, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người quyến rũ. Nếu nhìn từ khuôn mặt và ngoại hình thì không có chỗ nào bắt bẻ được.


“Đưa bút kẻ lông mày cho tôi.” Giang Hân Yên không hài lòng với đuôi lông mày lắm, thợ trang điểm đưa bút kẻ qua thì vẽ ra một thêm một đường nhọn.


Trái phải đối xứng, cô ta cong khóe môi, đưa bút cho thợ trang điểm, nói với mấy người khác: “Không còn chuyện của mấy


người nữa, có thể đi rồi.”


Thợ trang điểm và mấy người khác nhìn nhau, trong đó một


người hỏi: “Vậy số tiền còn lại. . .” “Sợ tôi thiếu nợ mấy người?” Hôm nay tâm trạng của Giang Hân Yên rất tốt, không so đo với bọn họ: “Nếu các cô không yên tâm thì hiện tại tôi chuyển tiền luôn.”


Cô ta lấy điện thoại ra, chuyển hết tiền ở ngay trước mặt bọn họ rồi nói bọn họ rời đi.


Sau đó, cô ta cầm váy cưới trắng ra khỏi phòng trang điểm nhỏ.


Mấy người kia còn chưa đi xa, tiếng bàn luận truyền đến tai cô ta–


“Vừa rồi cô nói chuyện với Giang Hân Yên, không muốn sống nữa sao?”


“Dù sao bây giờ cô ta không phải là cô cả nhà họ Giang, còn có thể làm gì tôi chứ? Không có gì đáng sợ cả!”


“Cũng không thể nói như vậy, cô xem mình đi, cô giỏi tính toán như vậy. Loại người óc heo như cô bị người ta đùa chơi lại còn đếm tiền cho họ.”


“Tôi nói cô ta xinh đẹp, gia thế lại tốt, sao lại treo cổ lên một cái cô Hạ Vũ Hào chứ? Nếu là tôi thì


tuyệt đối. . .”


“Xuỵt, đừng nói nữa.”


Có người quay đầu đúng lúc nhìn thấy Giang Hân Yên đứng sau lưng thì tranh thủ ngăn cản bạn mình, đoàn người vội vàng rời đi.


Giang Hân Yên nắm đấm một chút xíu nắm lại, bởi vì quá dùng sức, đầu ngón tay trắng bệch.


Cô ta hít sâu một hơi.


Hôm nay là ngày tốt, cô ta không so đo với bọn họ.


Giang Hân Yên điều chỉnh cảm xúc, trên mặt nở nụ cười hoàn mỹ, cô ta xách váy đi vào sảnh tổ chức hôn lễ.


Thảm đỏ, bóng bay, đồ trang trí, còn có màn hình lớn chiếu ảnh. . . Những năm qua số lượng ảnh chung của cô ta và anh Vũ Hào không nhiều.


Cô ta còn thuê người quay lại những lời chúc phúc.


Cô ta và Diêu Thục Phân hợp tác, số tiền nhận được đều dùng vào hôn lễ này.


Cô ta tính toán thời gian, có lẽ anh Vũ Hào đã điều tra được cô ta là hung thủ. . . Cuối cùng mọi chuyện cũng phải kết thúc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.