Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Nhưng Lâm Quỳnh Chi không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt, “Không được! Nếu em làm thế, Hạ tổng và người nhà họ Hạ sẽ không bỏ qua em!”


Vu hãm Hạ Vũ Hào, nhưng lại không muốn cô đối phó anh, Hướng Thu Vân thực sự không đoán ra chị dâu muốn làm gì!


Chẳng lẽ là Giang Hân Yên hay là Hạ lão gia tử sai khiến chị dâu nghĩ cách chia rẽ cô và Hạ Vũ Hào?


Hoặc. . . chị dâu có ý gì khác với Hạ Vũ Hào?


“Thu Vân, coi như chị dâu cầu xin em! Em đừng đi báo thù, chỉ cần rời khỏi Hạ tổng là được, chị sẽ nghĩ cách đưa em ra nước ngoài.” Lâm Quỳnh Chi kéo tay Hướng Thu Vân, chậm rãi nói, “Có được không?”


Sự lo lắng trên mặt cô không giống làm bộ, nhất thời Hướng Thu Vân cũng không phân biệt được, rốt cuộc là cô diễn kịch quá thật, hay có nỗi khổ khác.


“Không được. Dù cho ai gián tiếp hại chết mẹ, em cũng sẽ không tha thứ cho kẻ đó! Chị dâu, chị nghĩ thế nào?” Hướng Thu Vân chăm chú nhìn Lâm Quỳnh Chi.


Ánh mắt Lâm Quỳnh Chi lóe lên, “Chuyện này sau này hãy nói. Chúng ta ở đây đã lâu, nên nhanh quay lại thôi, không thể để Hạ tổng và anh trai em sinh nghi.”


Hình như sợ Hướng Thu Vân sẽ hỏi gì đó, sau khi nói xong, cô liền vội vàng ra ngoài.


Hướng Thu Vân nhìn bóng lưng chật vật của cô, sắc mặt tái nhợt.


Nhìn phản ứng này của chị dâu, thật sự là có liên quan đến cái chết của mẹ sao… Chuyện này cô nên với anh trai thế nào đây? Còn hai đứa trẻ, nên làm sao bây giờ?


“Thu Vân, em ở bên trong làm gì vậy?” Hướng Quân ở bên ngoài thúc giục.


Hướng Thu Vân hít sâu một hơi, tâm tình phức tạp lên tiếng, đi ra ngoài.


Ba người đều đứng ngoài nhà vệ sinh.


Thấy sắc mặt cô hơi xấu, Hạ Vũ Hào đi tới, giữ chặt tay cô, vuốt ve mu bàn tay của cô.


Quả thực Hướng Quân không có cách nào chịu đựng được, “Sao hai người lại càng ngày càng dính lấy nhau vậy? Trước kia coi như còn bình thường, bây giờ tách ra vài phút cũng không được!”


Thu Vân chỉ vào nhà vệ sinh thôi, họ Hạ đã xem giờ bao nhiêu lần rồi? Mười lần? Hình như còn nhiều hơn thế.


Nghe vậy, Lâm Quỳnh Chi nhíu mày, sắc mặt hơi khó coi.


Hạ Vũ Hào, “Tân hôn mới cưới, tình cảm sâu nặng, chắc anh rõ mà.”


Tay Hướng Thu Vân lạnh buốt, lòng bàn tay toát mồ hôi. Anh lấy tay áo lâu tay cho cô, đặt tay cô vào giữa, ủ ấm cho cô.


“Cái gì mà tân hôn mới cưới chứ? Họ Hạ, nhất mã quy nhất mã, cậu giúp nhà họ Hướng không phải giả, nhưng Thu Vân vẫn chưa kết hôn với cậu đâu!” Hướng Quân nâng nịu bảo bối này trong tay nhiều năm như vậy, cứ thế bị người khác cướp đi, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.


Hạ Vũ Hào khẽ nhếch môi, đáy mắt nhuộm ý cười nhẹ nhàng, “Mấy ngày trước tôi đã cầu hôn với cô ấy, trên tay cô ấy còn đeo nhẫn tôi tặng đấy.”


Anh giơ tay Hướng Thu Vân lên, cho Hướng Quân nhìn chiếc nhẫn kia, “Nói là tân hôn mới cưới, cũng không quá chứ.”


Soạt!


Túi xách của Lâm Quỳnh Chi rơi xuống đất, khóa túi chưa kịp kéo, mỹ phẩm và nhiều đồ khác cùng rơi lả tả trên đất.


Hướng Thu Vân nghiêng đầu nhìn cô, vừa hay thấy sắc mặt cô trắng bệch.


Lẽ nào chị dâu thật sự có ý kia với Hạ Vũ Hào?


Khi ý nghĩ này lướt qua, cô lại cảm thấy tức ngực, nói không rõ rốt cuộc là có cảm giác gì.


Nhưng hình như chỉ có lý do này mới có thể giải thích cho hàng loạt hành vi bất thường của chị dâu.


“Bà xã, em làm sao thế?” Hướng Quân mờ mịt hỏi.


Tại đây có hình ảnh







Anh cô không hề keo kiệt, lại yêu thương vợ con, nếu nói cho anh ấy biết, chị dâu có liên quan đến cái chết của mẹ. . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.