Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc nhiều và nhanh hơn thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team truyện n hảy hố và vào nhóm đọc nhé:



Mấy người còn lại cũng không nói gì, vẻ mặt đều phức tạp.


Nhưng tâm trạng phức tạp nhất chính là ông Hạ, Hạ Vũ Hào là con ông, nhưng đứa con trai này làm những gì ông lại hoàn toàn không biết.


Bắt đầu từ khi nào, nhóc con ôm chân ông năn nỉ ông ra sân chơi cùng, đã trở nên lớn mạnh như vậy?


“Gần đây có người ác ý lăng mạ người phụ nữ của cháu, tâm trạng cô ấy rất tệ, nếu mọi người không còn chuyện gì khác, vậy cháu đi trước.” Sau khi Hạ Vũ Hào hơi gật đầu với mấy người kia, quay người định rời khỏi.


Cô cả Hạ đứng dậy, gọi anh lại, “Chờ đã!”


“Cô cả còn có việc gì sao?” Hạ Vũ Hào hỏi.


Bà đang định mở miệng, anh đã nói trước: “Nếu vì thấy cháu lấy đi hai mươi lăm phần trăm cổ phần, mọi người đã đỏ mắt, vậy cháu cũng không có cách nào khác.”


“Cháu cũng đã làm nhiều việc vì công ty, điều này là cháu nên được. Huống hồ, những cổ phần này cũng không cần phải lấy từ trong tay mọi người, không phải sao?”


Bác cả Hạ đứng lên, ông liếc mắt ra hiệu với chị cả một cái, ý bảo bà đừng nhiều lời, “Lời cô cả vừa muốn nói với cháu, chỉ là muốn nhắc nhở cháu một câu: cô Hướng đang có thai, cháu phải chăm sóc cô ấy cho tốt.”


“Đó là tất nhiên. Gặp lại sau.” Hạ Vũ Hào nói xong, nhanh chân rời đi.


Để lại một đám người ngồi trong phòng khách, lòng mang tâm sự.


Trúc Hiền Trang.


Tại đây có hình ảnh







Cô đè lại cảm xúc trong lòng, nhìn những tin nhắn kia, về cơ bản đều là Vu Tuệ Doanh kể lại, còn đối phương thì khuyên bảo.


Nhìn không có gì đặc biệt


[Hướng Thu Vân] Những lịch sử tin nhắn này có gì lạ sao?


[Chị dâu] Trước hết em xem qua mấy tấm hình này, rồi lại hỏi chị.


Lâm Quỳnh Chi gửi tới ba, bốn tấm hình, Hướng Thu Vân mở ra xem, phát hiện cái kẻ ‘Người giúp bạn giải quyết tâm bệnh’ kia vậy mà mà hữu ý vô tình ám chỉ mẹ cô, không nên tiếp nhận việc điều trị.


Sau khi thấy đoạn chat của hai người, Hướng Thu Vân chau mày…


[Người giúp bạn giải quyết tâm bệnh] Thật ra bạn chỉ là đang suy nghĩ theo hướng của một người làm nội trợ, cũng không phải là bệnh trầm cảm, chẳng qua là do mấy bác sĩ tâm lý kia đang phóng đại thôi.


[Vu Tuệ Doanh] Tôi cũng cảm thấy tôi không có bệnh, nhưng người nhà nhất định muốn tôi phải điều trị, trước đó có hai bác sĩ tâm lý đến khám cho tôi, nói tôi bị trầm cảm nặng. Hôm nay con gái tôi lại giới thiệu cho tôi một người, tôi không muốn khiến con bé lo lắng.


[Người giúp bạn giải quyết tâm bệnh] Chuyện này thì dễ, tôi vốn là một bác sĩ tâm lý, bình thường hiểu rõ nhất là phương diện này. Tôi gửi cho bạn một tập tài liệu, bạn xem kỹ chút, lúc bác sĩ tâm lý đến, bạn cứ trả lời như vậy, anh ta sẽ không chẩn đoán bạn bị trầm cảm đâu.


Có lẽ Lâm Quỳnh Chi nghĩ cô đã đọc kỹ lịch sử tin nhắn, liền gửi tài liệu kia đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.