Chương trước
Chương sau
Trong lòng Hướng Thu Vân đang nghĩ, nghe thấy anh nói: “Thông minh hơn rồi.”


“Một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng.” Thì ra là đang thử cô, “Hiện giờ Giang Hân Yên làm ra những chuyện này, không phải vì thấy mẹ em không còn, khoảng thời gian này em sẽ làm ra việc xúc động sao?”


Hạ Vũ Hào, “Vậy bây giờ em định làm gì?”


Hướng Thu Vân bình tĩnh nói: “Em chỉ đoán Giang Hân Yên nắm được đuôi Lý Yến, nghĩ ra thủ đoạn đối phó với hậu chiêu của Lý Yến.”


Về phần Giang Hân Yên không tiếc tự vẫn vu oan cô, còn muốn lợi dụng việc mẹ cô qua đời ngoài ý muốn. . . Những chuyện này cô đều không đoán được.


“Ừ, còn lại giao cho anh.” Hạ Vũ Hào đi tới trước mặt cô, chạm nhẹ vào bụng cô, “Khoảng thời gian này trước tiên em hay nhẫn nại một chút, tạm thời đừng đi làm, cũng đừng xem bình luận trên mạng.”


Hướng Thu Vân cũng biết hiện giờ bạo lực mạng rất đáng sợ, thậm chí sẽ kéo theo hậu quả đến đời thực.


Cô gật đầu đồng ý, “Lát nữa em sẽ xin nghỉ phép tổng giám đốc.”


Suy nghĩ một chút, lại hỏi: “Anh muốn đợi đến khi dư luận đạt tới đỉnh điểm mới vạch trần mấy trò mèo này của Giang Hân Yên phải không?”


Hạ Vũ Hào cũng không giấu cô, “Ừ.”


Ánh mắt anh lạnh lẽo, nhìn từ thiên đường xuống địa ngục, là con đường phá hủy một người.


Đúng lúc này, tiếng điện thoại đột ngột vang lên.


Hướng Thu Vân nghĩ là Lý Yến gọi đến, định trực tiếp kéo ngắt máy, nhưng cầm điện thoại lên mới phát hiện, là anh của cô gọi tới.


Cô nhấc máy.


“Thu Vân, anh đã xin nghỉ giúp em với tổng giám đốc Lý, mấy ngày nay em đừng đi làm!”


“À, còn nữa, mấy ngày nay đừng lên mạng, đừng để ý mấy lời ngu xuẩn của bọn họ! Cứ như mỗi kẻ một cái bàn phím, là có thể khống chế cả thế giới vậy!”


Tốc độ Hướng Quân nói chuyện rất nhanh, như súng bắn liên thanh, giọng khàn khàn, còn mang theo sự tức giận và nôn nóng.


Hướng Thu Vân đang muốn nói chuyện, thì nghe thấy ở đầu dây bên kia, chị dâu của cô đang nói gì đó, sau đó điện thoại chuyển sang tay chị dâu cô.


“Thu Vân, Hạ tổng đang ở bên cạnh em à?” Lâm Quỳnh Chi cẩn thận hỏi.


Hướng Thu Vân dạ một tiếng.


“Em có mở loa ngoài không?” Lâm Quỳnh Chi lại hỏi.


Hướng Thu Vân cảm thấy chị dâu hôm nay hơi lạ, nhưng vẫn trả lời: “Không ạ.”


“Chị phát hiện vài thứ trong điện thoại của mẹ, là. . .” Lâm Quỳnh Chi nói: “Nói những việc này trong điện thoại không tiện, em cứ bảo mấy ngày nay em ở nhà không vui, muốn xem phim trên trên mạng, đừng để Hạ tổng cầm điện thoại của em.”


Cô dừng lại chốc lát, bổ sung một câu, “Chị nói với em chuyện này, em đừng nói với Hạ tổng.”


Hướng Thu Vân cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ khó tả, chị dâu phát hiện điều gì trong điện thoại của mẹ, còn cố ý dặn đừng nói cho Hạ Vũ Hào biết?


Nội tâm cô vô cùng tò mò, lại hơi bất an, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý yêu cầu của Lâm Quỳnh Chi.


“Miệng của những kẻ trên mạng kia không sạch sẽ gì, mấy ngày tới em đừng lên mạng, đừng xem tin tức, tạm thời cũng đừng đến công ty, cứ ở yên trong nhà dưỡng thai cho tốt.” Lâm Quỳnh Chi lại căn dặn vài câu, sau đó cúp điện thoại.


Hướng Thu Vân cúi đầu nhìn màn hình đã tối đen trên điện thoại, tay hơi dùng sức, mắt phải không khống chế được giật giật vài lần.


“Có tâm sự sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.