Chương trước
Chương sau

Chương 445
“Cô ta chính là người làm sai, tại sao cô ta không xin lỗi?” Giang Minh Thắng vốn đã không hài lòng đối với chuyện ông cụ Lâm cưới Lâm Tuyết Nghi, hôm nay thấy em gái năm lần bảy lượt bị ức hiếp thì lửa giận xông thẳng lên đỉnh đầu.
Ông cụ Lâm nhíu mày gọi anh ta một tiếng, sắc mặt không hề dễ chịu.
Thấy vậy lửa giận của Giang Minh Thắng càng bùng to thêm, ngọn lửa lan khắp tứ chi xương tủy rồi thiêu đốt cả người như thể muốn ép anh ta phát điên luôn rồi: “Hôm nay trước mặt nhiều người như vậy cô ta ngang nhiên cười nhạo chân của Hân Yên, ăn nói thô tục, thậm chí còn ra tay với con bé!” .
“Ông ngoại, tại sao ông lại muốn cưới một ả phụ nữ quen thói phóng đãng không được dạy dỗ như cô ta chứ? Ông có biết chuyện ông cưới cô ta về đã khiến cho nhà họ Lâm và cả nhà họ Giang chúng cháu đều thành trò cười hay không?!! Ông…… “
Chát!
Ông cụ Lâm giáng một cái tát lên mặt Giang Minh Thắng, giận dữ hét lên: “Câm miệng! Dù có nói thế nào thì cô ấy cũng là bà ngoại trên danh nghĩa của mày!”
Lâm Tuyết Nghi kéo cánh tay ông cụ Lâm, hết sức đắc thắng mà dựa vào người ông ta: “Vẫn là ông xã tốt bụng xả giận giúp em, em cũng sắp bị người ta bắt nạt chết mất thôi!”
“Ông vì loại phụ nữ thế này mà đánh tôi hai lần?”
Giang Minh Thắng che lại gương mặt nóng rát, không thể tin được mà nhìn ông cụ Lâm.
Sắc mặt ông cụ Lâm xanh mét: “Loại phụ nữ này là sao hả? Bây giờ cô ấy là bà ngoại của mày!”
Giang Hân Yên ngẩng đầu, nước mắt trong mắt dao động làm hốc mắt ửng đỏ: “Anh ơi đừng nói nữa, cô Lâm mắng em hai câu… đồ chết què cũng không sao đâu, không rớt miếng thịt nào nên cũng không đau. Cô ấy muốn gọi như vậy thì cứ để cho gọi như vậy đi”
“Tôi thật sự chịu đủ rồi đấy!!!”
Giang Minh Thắng rống giận một tiếng, nhanh chóng đi về phía thang máy.
Giang Hân Yên gọi anh ta mấy tiếng nhưng anh ta cũng không quay đầu lại.
“Hân Yên”
Khi nói chuyện cùng với cô ta, giọng nói của ông cụ Lâm đã hòa hoãn đi đôi chút: “Từ nhỏ Tuyết Nghi đã lớn lên ở nông thôn, người sống ở chỗ bọn họ khi nói chuyện cũng không quá để ý, giáo dục cũng không nghiêm khắc giống như các cháu, cháu thông cảm một chút nhé” .
Giang Hân Yên cắn môi, cười khổ mà nói: “Ông ngoại yên tâm, cháu có thể thông cảm chuyện đó, hơn nữa cháu còn trẻ, tố chất sức khoẻ cũng còn tốt, hai chân bị cô Lâm đá cũng không gặp điều gì đáng ngại”
“Chỉ có điều tốt nhất lần sau ông nhắc nhở cô Lâm một chút, xe lăn này của cháu có thể sẽ bị lật nên lúc cô ấy đá thì lấy sức nhẹ một chút, nếu không xe lăn bị lật đè lên người cô ấy, không cẩn thận lại hại cô ấy sinh non thì không tốt ạ”
Lâm Tuyết Nghi nghe thế thì bày ra bộ mặt chất vấn: “Cô đang trù con của tôi đấy hả?”
“Hân Yên chỉ là đang nói một loại khả năng thôi, không nói em, em đừng kích động, không tốt cho con đâu” Ông cụ Lâm xoa bụng của cô ta an ủi một chút.
Lâm Tuyết Nghi trợn trắng mắt hạ giọng mắng một câu.
“Bây giờ Tuyết Nghi có thai, tính tình phụ nữ mang thai đều không tốt, chờ hết khoảng thời gian này là ổn rồi”
Ông cụ Lâm dỗ dành Lâm Tuyết Nghi rồi mới nói với Giang Hân Yên: “Trong khoảng thời gian này nếu cô ấy có làm cái gì thì cháu cứ nhường nhịn trước cái đã
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.