Chương trước
Chương sau

Chương 404
Vu Tuệ Doanh nghe thấy ba chữ “Hướng Thu Vân” thì ngước lên nhìn, nước mắt vẫn đang đọng trên mi, nhất thời có chút kinh ngạc.
Hướng Quân không biết ông ta hỏi cái này là có ý gì, bực bội nói: “Vân Vân nói như vậy với con!”
Anh ta thoảng dừng lại, cuống cuồng nói: “Không được, con phải đi sang nhà họ Hạ tìm ông già kia, hỏi ông ta xem rốt cuộc bây giờ Vân Vân đang ở đâu!”
Anh chuyển hướng xe lăn muốn đi ra ngoài nhưng không thể đi tiếp.
“Chuyện này là do ông cụ Hạ động tay, con đừng có quản nhiều.” Hướng Bách Tùng ở phía sau giữ lấy xe lăn, cau mày nói.
Hướng Quân trợn mắt nói thẳng: “Ba, mau buông tay!”
Mấy người đang nói chuyện với Hướng Bách Tùng thấy tình huống có chút không đúng liền tùy tiện tìm một cái cớ rồi bỏ đi.
“Con đừng có hồ đồ!” Hướng Bách Tùng nghiêm túc nói: “Con ở đây chọc tức Vũ Hào thì ba còn có thể dọn phân cho con, nếu con đắc tội với ông cụ Hạ, ba cũng không dám cam đoan con có thể sống sót lành lặn trở về!
Về sau cách xa Hướng Thu Vân xa một chút. Cứ coi như không có đứa em gái như nó!” Lâm Quỳnh Chi đương nhiên hiểu được ý của ba chồng nhưng lúc này nghe được mấy lời như vậy, cô ấy vẫn không nhịn được phải nhíu mày.
Vu Tuệ Doanh há hốc miệng, nước mắt đọng trên mi rơi xuống, trong hốc mắt đỏ ngầu tràn ngập sự hoài nghi.
“Buông ông ra, ông đây không có loại ba như ông!!! Loại đàn ông hèn nhát!!!” Tay chân Hướng Quân bất tiện nên anh ta trực tiếp cúi đầu xuống cắn vào tay Hướng Bách Tùng.
Thừa dịp Hướng Bách Tùng bị đau phải buông tay, anh ta xanh mặt đẩy xe lăn lăn qua mu bàn chân của Hướng Bách Tùng rồi vội vàng đi ra cửa ra vào.
Lâm Quỳnh Chi liếc mắt nhìn bộ dạng đau đến nỗi đầu đổ đầy mồ hôi lạnh của Hướng Bách Tùng, cô ấy nhíu mày lần nữa rồi chạy lên phía trước đuổi theo Hướng Quân.
Thấy thái độ của con trai và con dâu đều như vậy, Hướng Bách Tùng nổi trận lôi đình, ông ta nhìn Vu Tuệ Doanh đứng bên cạnh tức giận rống to: “Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc! Bà nhìn xem bà nuông chiều con trai thành cái dạng gì rồi?! Ngoại trừ biết cãi nhau gây chuyện ra thì nó còn biết làm cái…
Bốp!
Vu Tuệ Doanh nghiến chặt răng, tay run rẩy giáng một cái tát lên mặt ông ta, vì đang tức giận nên mặt có chút dữ ton.
Tiếng tát vang dội khiến cho vô số người chú ý, khi thấy người đánh người lại chính là Vu Tuệ Doanh nổi tiếng ôn nhu, hiền lành khiến mọi người càng kinh ngạc hơn.
“Tồng giám đốc Hướng rốt cuộc đã gây ra chuyện gì mà để bà Hướng ngày thường tốt tính cũng phải nóng giận đến mức này?!”
“Bà Hướng có khi nào nóng nảy như vậy đâu, bình thường bà ấy còn chẳng nói chuyện lớn tiếng, thế mà bây giờ lại giáng cho tổng giám đốc Hướng một cái tát… Nếu không phải tổng giám đốc Hướng ở bên ngoài… thì hẳn là đã gây ra chuyện gì khác có lỗi với bà Hướng rồi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.