Chương trước
Chương sau

Chương 363
Lục Thanh Sơn nhìn nước trà trong suốt lấp lánh: “Có thể được tổng giám đốc Hạ tự mình pha trà, đương nhiên là trà ngon.
Nói xong, anh ta bưng ly trà lên nhấp một ngụm.
“Chân của bạn gái làm phiền bác sĩ Lục, không dám chậm trễ.” Hạ Vũ Hào nói.
Hướng Thu Vân nhíu mày, cô không thích Hạ Vũ Hào gọi cô là bạn gái hoặc là người phụ nữ của anh, nhưng dường như gần đây anh rất thích cách gọi này, nhất là trước mặt bác sĩ Lục.
“Tổng giám đốc Hạ chậm trễ hay không chậm trễ, tôi đều cố hết sức trị liệu chân cô Hướng” Lục Thanh Sơn đặt ly trà xuống: “Nhưng mà tôi không dám chắc là có thể khôi phục giống như chân người bình thường hay không.”
Sau khi nghe thấy câu này, sắc môi Hướng Thu Vân có hơi tái nhợt, nắm chặt góc áo.
“Nghe nói thầy của bác sĩ Lục cũng là chuyên gia về mặt này ?” Ánh mắt Hạ Vũ Hào trở nên trầm trầm.
Lục Thanh Sơn liếc mắt nhìn anh: “Tôi đã trưng cầu ý kiến từ thầy, nhưng nếu không có chuyện trên sân thượng đêm hôm, tôi và thầy đều có thể đảm bảo giúp chân cô Hướng khôi phục như lúc ban đầu, nhưng bây giờ tôi và thầy cũng chỉ có thể cầu nguyện mà thôi.
Anh ta dừng một chút, trên mặt là vẻ châm chọc rất nhẹ: “Khi tổng giám đốc Hạ đánh gãy chân cô Hướng có nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay không?”
Ý lạnh trong đáy mắt Hạ Vũ Hào hơi tan đi, bàn tay đang cầm ly trà của anh nhịn không được mà gõ lên thành ly.
“Trà lạnh rồi uống không ngon nữa” Đề tài này làm cho lồng ngực của Hướng Thu Vân giống như cục bông gòn ẩm ướt, cô lấy ly trà của Lục Thanh Sơn rót cho anh ta một ly nữa, dời đề tài đi.
Đôi chân thon dài của Hạ Vũ Hào bắt chéo lên nhau, tay đặt ở trên đầu gối, không biết anh đang suy nghĩ điều gì, mà không nói thêm gì nữa.
Lục Thanh Sơn ngồi được một lúc đã đứng dậy, nói: “Tôi còn có việc, tạm biệt”
“Ừ” Hướng Thu Vân đứng dậy, tiễn anh ta ra cửa, Hạ Vũ Hào đi theo phía sau anh ta.
Sau khi Lục Thanh Sơn khởi động xe xong thì không chạy đi ngay, mà hạ cửa sổ xe xuống, nói với Hạ Vũ Hào: “Giai đoạn điều trị này cô Hướng không tiện đi bộ nhiều, tốt nhất tổng giám đốc Hạ nên tìm cho cô ấy một tài xế”
“Cảm ơn bác sĩ Lục đã quan tâm đến bạn gái của tôi như vậy” Hạ Vũ Hào ôm bả vai Hướng Thu Vân, cười với anh ta.
Hướng Thu Vân hơi giãy giụa một chút, nhưng mà sức anh rất lớn, cô không thoát ra được, mà cả người đều căng chặt.
“Đừng khách sáo” Khóe mắt Lục Thanh Sơn hơi nhướng lên, dẫm chân ga chạy đi.
Chút mỉm cười lễ phép cuối cùng trên mặt Hướng Thu Vân đã biến mất tăm, cô dùng khuỷu tay đụng vào phần bụng dưới vẫn chưa khỏi hẳn của Hạ Vũ Hào, nhân lúc anh bị đau thì thoát khỏi anh, vào biệt thự đi thẳng lên lầu.
Hạ Vũ Hào đi theo sau cô vào biệt thự, nói với bóng lưng của cô: “Tôi nói rồi, em đừng trốn tránh tôi nếu không tôi không dám đảo bảo tôi sẽ gây ra chuyện gì.”
Nghe vậy, Hướng Thu Vân dừng bước chân, cô siết chặt tay thành quyền, cắn chặt hàm dưới lại, giống như đang cố sức đè nén điều gì đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.