Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
VietWriter: Tàn độc lương duyên

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp





Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế



VietWriter



Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 200 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.


Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm


Chương 323: Cô ước gì Hạ Vũ Hào gặp phải rắc rối kinh khủng hơn một chút
Hai người cãi nhau không dứt.
“Cô cảm thấy nên làm gì?” Mộng Hàm không vội, quan tâm hỏi Hướng Thu Vân.
Hướng Thu Vân mím môi, "Tôi là người ngu ngốc, không nghĩ ra được cách tốt."
Cô ước gì Hạ Vũ Hào gặp phải rắc rối kinh khủng hơn một chút, làm sao có thể tìm cách giải quyết cho anh, cô đến đây chỉ vì Chu Hồng có liên quan đến chuyện này.
“Chậc chậc, thật nhẫn tâm.” Mộng Hàm khẽ nhếch khóe mắt, không nói gì nhìn cảnh tượng trong đại sảnh như một vở kịch.
Các phóng viên chụp ảnh, quay video và đặt những câu hỏi sắc bén hơn.
Hướng Thu Vân yên lặng nhìn những thứ này, cười mỉa mai, hóa ra dù là ai vì lợi ích cũng có thể mang bộ mặt xấu xí ghê tởm như vậy để trục lợi!
Khoảng nửa giờ sau, Mộng Hàm đứng dậy, vỗ tay, "Mọi người yên lặng đi."


Các phóng viên ở cửa định đặt câu hỏi, thì có thêm một số phóng viên và nhiếp ảnh gia với máy ảnh và micro đi tới.
Hướng Thu Vân không biết những người này, nhưng cô biết công ty của họ, Tín Dương, là lão đại trong tin tức ngành, độ tin cậy trong bài phát biểu của họ không phải cái các phóng viên khác có thể so sánh.
Mộng Hàm nháy mắt với thuộc hạ, lập tức có người lấy ra một đống đồ đưa cho phóng viên ở cửa, "Đây là bản ghi chép thu thập gần đây của Trình tiên sinh, còn có ảnh chụp cùng Bùi Thiếu có liên quan, đến cùng có chuyện gì xảy ra, chúng tôi cũng không cần nói tỉ mỉ "
Các phóng viên thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
"À nhân tiện khuyên mọi người: Phóng viên của Tín Dương đang ở đây, họ sẽ đưa tin trung thực. Các ngươi cũng đừng vì chút lợi nhỏ mà đem thanh danh của mình đánh đổi.", Mộng Hàm thản nhiên nhắc nhở.
Nói xong, cô quay sang Trình Bân như nhìn con kiến, "Anh cho rằng lấy tiền của Bùi Thiếu cùng công ty bị Hạ tổng thu về, so sánh thì cái nào tốt hơn? Không đúng, loại người như anh, căn bản cũng không cần Hạ tổng ra tay "
Nghe đến đây, Trình Bân lập tức thay đổi sắc mặt kinh hãi, phập phồng ngã xuống đất, "Quản lý, không thể trách tôi chuyện này, chính là Bùi Thiếu ép tôi làm chuyện này! Nếu tôi không làm điều này, anh ta sẽ phá hủy công ty của tôi! "
"Tôi thực sự bị ép buộc, xin hãy thương xót tôi, buông tha tôi!"
Hắn nước mắt lưng tròng, vươn tay ôm lấy chân của Mộng Hàm.
Hướng Thu Vân cảm thấy so sánh người như vậy với Giang Hân Yên là một sự sỉ nhục, Trình Bân cho dù chỉ có 1% thủ đoạn của Giang Hân Yên, cũng sẽ không rơi vào tình trạng như thế này!
“Tôi luôn là một người mềm lòng. Nhìn anh khóc thế này tôi không chịu nổi.” Mộng Hàm thở dài, lấy khăn giấy ra đưa cho anh, “lau đi”.
Chu Hồng thấy vậy, tiến lên định nói gì đó, Hướng Thu Vân liền đỡ lấy cô.
Trình Bân lấy khăn giấy lau nước mắt trên mặt, "Cám ơn cô thông cảm, nếu không phải bị ép, tôi thật sự sẽ không làm ra chuyện như vậy!"





Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.