**********
Chương 117: Mong ngài Giang tự trọng.
Gần sáu giờ tối, Hướng Thu Vân gặp được Giang Minh Thắng trong phòng.
Hoặc nói đúng hơn, đối phương giống như cố tình tìm cô.
Căn phòng lớn như vậy, một mình Giang Minh Thắng ngồi trong góc.
Trong phòng không bật đèn nên rất tối, trước mặt anh ta là những chén rượu lăn lóc.
Mùi cồn nồng nặc bay khắp phòng, ngột ngạt tới mức Hướng Thu Vẫn phải nhíu mày.
Cô nhìn người đàn ông có vẻ đã say này, quay lưng định đi ra ngoài.
Cô không muốn nhìn thấy anh ta, đi đổi với đồng nghiệp khác, bảo các cô ấy tới đây cũng được.
"Tôi để cho cô đi sao?" Giang Minh Thắng loạng chà loạng choạng đứng lên, cầm bình rượu chỉ về phía cô.
Hướng Thu Vận cúi thấp đầu: "Tôi đi nhầm phòng, một hồi sẽ có người khác tới phục vụ ngài Giang" "Không đi nhầm, là tôi bảo cô tới đây!" Giang Minh Thắng ném bình rượu lên bàn, lờ đờ đi sang bên cạnh cô, tay đặt trên đỉnh đầu cô nhưng lại rụt về.
Anh ta lại quay về chỗ ngồi một lần nữa, sau đó vỗ vỗ chỗ bên cạnh, âm thanh có chút khàn khàn và kiềm nén: "Cô qua đây, ngồi xuống đây."
Hướng Thu Vân không nhúc nhích, mà lại ngẩng đầu lên nhìn anh ta và hỏi: "Xin hỏi ngài Giang cần gì?" "Tôi bảo cô ngồi đây, không nghe thấy sao?" Giang Minh Thắng to tiếng, đôi mắt màu hổ phách bởi vì uống rượu quá nhiễm mà nhiễm tơ máu.
Hướng Thu Vân vẫn đứng im như cũ, sau một hồi thì cười lạnh với anh ta một tiếng: "Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/687569/chuong-117.html