"Hóa ra là như vậy à.” Giọng nói của Triệu Phương Loan so với vừa nãy trầm xuống một chút: "Con rất lý trí, không phải là người phù hợp để yêu, thế nhưng là doanh nhân xuất sắc.
Hạ Vũ Hảo vàng một tiếng, anh cũng không nói gì nữa, ngón tay hòa lẫn với vô lăng màu đen, ở trong màn đêm đẹp đã tới mức quả phận.
Trong xe là một mảng im lặng.
Một lúc lâu sau, Triệu Phương Loan quay đầu nhìn anh và nói: “Con đánh gãy chân của Thu Vân rồi, đẩy con bé vào trong tù, còn không để cho người của nhà họ Hướng nhận con bé.
Hai năm nay, con bé chịu đựng đau khổ nhiều như thế nào, cho dù sự tức giận của con có lớn đi nữa, cũng nên biến mất rồi.”
Ánh mắt của Hạ Vũ Hảo nhìn về phía trước, con người đen tối khó lường, chỉ là bàn tay nắm lấy vô lăng hơi dùng lực, đầu ngón tay vì dùng lực mà có chút trắng bệch.
Triệu Phương Loan đợi một lúc cũng không đợi anh trả lời, ngồi thẳng người nhìn về phía trước, trong màn đêm, âm thanh thở dài của bà ấy âm thầm mang theo vài phần bất lực.
Trong phòng bệnh, Hạ Vũ Hào bọn họ đi được không lâu, Giang Minh Thắng đã quay trở lại rồi
Hướng Thu Vân nằm trên giường bệnh thản nhiên đảo mắt qua anh ta một cái, không muốn chú ý tới anh ta, cô nhắm mắt lại giả vờ ngủ.
"Chân...!rất đau sao?” Giang Minh Thắng bước tới bên giường, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của cô, trái tim không thể kiểm soát mà đau nhói.
Hướng Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/687526/chuong-74.html