“Không sao, không đau nữa” Hướng Thu Vân nhìn thấy Lâm Quỳnh Chi mắt đã đỏ hoe, trong lòng cô thở dài.
Cô sợ nhất chính là phụ nữ khóc.
“Sao có thể không đau chứ?” Chu Hồng bước đến bên giường nói với Lâm Quỳnh Chi: “Lúc tôi đến có nghe một số đồng nghiệp nói lại.
Hướng Thu Vân đau đến đi không nổi phải nhờ giám đốc dìu ra ngoài.
Sau đó được nhân viên bảo vệ đưa đến bệnh viện."
Hướng Quân nghe vậy thì trợn to hai mắt, giận đến đỏ cả mặt, ánh mắt đầy xót xa.
Lâm Quỳnh Chi không nói gì, nhưng nước mắt đã rơi lã chã, thấm đẫm mu bàn tay của Hương Thu Vân.
“Chỉ đau lúc đó thôi, bây giờ đã không còn đau nữa” Hướng Thu Vân nháy mắt với Chu Hồng.
Chu Hồng lại làm như không nhìn thấy, đem tất cả những chuyện mà cô ấy biết được kể hết ra: “Bọn họ còn nói với tôi, đầu gối của Hương Thu Vân đỏ hết cả lên.
Hàng chục vết phồng rộp lớn chen chúc nhau, ai nhìn thấy cũng phải rùng mình..."
“Được rồi, đừng nói nữa” Hướng Thu Vân cau mày ngắt lời cô ấy.
Chu Hồng cười trừ, dè dặt lấy lòng.
Lâm Quỳnh Chi đã lau nước mắt, giọng run run: “Những gì cô nói đều là thật sao?"
“Chỉ là thêm mắm dặm muối thôi, nói qua nói lại thì thành như thế.
Đâu có đến mức như vậy?” Hướng Thu Vân giành nói trước Chu Hồng.
Cạch cạch.
Đúng lúc này, bác sĩ mở cửa bước vào.
"Những gì cô gái này vừa nói thật sự không khoa trương chút nào.
Nếu không phải cô đã xé quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/687512/chuong-60.html