*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hay là cô Giang giữ lại thuốc của mình để dùng đi." Vẻ mặt Hướng Thu Vân khó coi, đặt thuốc mỡ vào lại trong tay Giang Hân Yên.
Những gì Giang Hân Yên nói ra khiến cho cô ta thấy khó chịu.
"Cô...!Tại sao cô không cần thuốc tôi đưa chứ?"
Giang Hân Yên cầm thuốc mở, cay đắng nói: "Không phải là bởi vì cô yêu anh Vũ Hào, mà anh ấy lại yêu tôi, cho nên cô mới căm ghét tôi sao? Tình bạn hơn mười năm của chúng ta chẳng lẽ không sánh được với tình yêu đơn phương cô dành cho anh Vũ Hào sao?"
"Giang Hân Yên, cô thật sự có thể đổi trắng thay đen!" Hướng Thu Vân siết chặt nắm đấm, cắn răng nghiến lợi nói.
Sắp xếp tất cả là Giang Hân Yên, giả vờ đáng thương cũng là Giang Hân Yên, sao một người lại có thể vô liêm sĩ như vậy?
"Tôi chỉ nói sự thật mà thôi." Giang Hân Yên thở dài một cái, nhẹ nhàng nói: "Hướng Thu Vân, hai năm trước cô không có sẹo, ăn mặc thật đẹp anh Vũ Hào cũng không thích cô chứ huống gì là hiện tại"
Cô ta kéo tay Hướng Thu Vân: "Người anh Vũ Hào yêu vẫn là tôi, cô cứ lảng vảng rình mò ở đấy cũng vô ích.
Với tư cách là bạn tôi khuyên cô một câu, đừng hy vọng hão huyền nữa.
Vịt con xấu xí đừng ôm mộng trở thành thiên nga trắng, rồi cũng sẽ bị người ta cười chê!"
Nói xong,cô ta nhét thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/687488/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.