Mộng Hàm mỉm cười đồng ý, lấy hộp y tế ra để xử lý vết thương cho Hướng Thu Vân, trong khi đó cũng thờ ơ hỏi:
"Cần phải chuẩn bị trang phục cho Hướng Thu Vân không?"
"Không cần." Hạ Vũ Hào đi tới cạnh bàn, vứt đi nửa điếu thuốc lá còn lại vào gạt tàn thuốc.
Cồn thấm vào vết thương hơi rát, trán của Hướng Thu Vân toát ra một lớp mồ hôi lạnh nhưng vẫn cắn răng không hé một tiếng nào, chỉ là trong lòng lại vô cùng bất an.
Tại sao đột nhiên Mộng Hàm lại hỏi là có cần chuẩn bị trang phục cho cô không? Chẳng lẽ bắt cô đi tiếp rượu cho người ta?
"Được rồi."
Mộng Hàm dọn xong cái hòm thuốc, ngẩng đầu nhìn rồi chậc một tiếng, nói: "Cái sẹo trên đầu này...!Thật đáng tiếc."
"Cảm ơn chị Mộng Hàm, tôi đi trước." Nghe xong câu này, trong lòng Hướng Thu Vân lại càng thêm bất an, vẻ mặt cô tái nhợt, cô đứng lên định đi ra ngoài.
Hạ Vũ Hào đứng phía sau cô gọi cô lại: "Tôi đã đồng ý cho cô đi chưa?"
"Ngài có việc gì sao?" Hướng Thu Vân quay lại, chật vật hỏi.
Hạ Vũ Hào không nói gì, chỉ đi lướt qua cô bước ra phía ngoài cửa.
Thấy một lúc lâu rồi mà cô còn chưa đi theo, anh ta dừng chân lại, nhíu mày hỏi:
"Còn không biết đi theo à?"
Hướng Thu Vân nắm chặt vạt áo, bước chân nặng như bị đổ chì bước theo sau anh.
Trời chiều mặt trời ngả về phía tây, bóng của anh đổ dài dưới đất chồng lên bóng của cô làm cho cô cảm thấy nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/257803/chuong-27.html