Hướng Thu Vân ở lại bệnh viện hai ngày. 
Tuy bác sĩ nói cô cần phải quan sát thêm hai ngày nữa, nhưng sau khi nhìn thấy tiền thuốc, Hướng Thu Vân kéo lê cơ thể vẫn còn sốt của mình xuất viện. 
Tuy đãi ngộ của Club Mộng Hương không thấp nhưng trừ đi các khoản chi tiêu cơ bản, cô cũng không dư dả bao nhiêu, phải dành dụm tiền cho những trường hợp khẩn cấp. 
Trước đây cảm thấy tiền không phải là thứ tốt, nhưng vừa bệnh, cô cảm thấy tiền đáng tin hơn bất cứ thứ gì. 
Lúc quay trở về khu nhà tập thể dành cho nhân viên, trong căn phòng bốn người ở chỉ có mình cô. 
Lúc này không phải giờ thay ca, cô cũng không biết bọn họ đi đâu. 
Có lẽ cô vẫn còn sốt nên sau khi thay xong quần áo, cô hơi chóng mặt, cô vịn lấy tủ đồ ở bên cạnh để đứng vững. 
Sau đó bên tai truyền đến tiếng bước chân, cô bị đẩy mạnh. 
Phần lưng eo bị đập vào bàn làm việc phía sau, cơn đau ập đến khiến cô không kìm được mà kêu lên một tiếng. 
Chu Hồng không ngờ vừa bước vào cửa, Lâm Tuyết Nghi đã ra tay tay đẩy Hướng Thu Vân. 
Chu Hồng kinh ngạc không kịp phản ứng, thấy Hướng Thu Vân đang vịn thắt lưng, sắc mặt trắng bệch liền nhanh chóng bước tới đưa tay ra đỡ cô: 
“Lâm Tuyết Nghi cô làm gì vậy? Hướng Thu Vân, cô có sao không?” 
Hướng Thu Vân mặt trắng bệch, lắc đầu: “Tôi không sao...” 
“Cô không sao, nhưng tôi có sao. 
Một tội phạm giết người như cô động đến tủ đồ của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/257786/chuong-10.html