Ninh Khải đi vào trong phòng rồi đặt thuốc lên bàn cô.
“Em ăn gì chưa?”-Ninh Khải quay sang nhìn Thanh Nhã.
“C-chưa ạ…”-Thanh Nhã lắp bắp.
“Nhà em còn gì không?Anh nấu cho”
Thanh Nhã gật đầu rồi dẫn Ninh Khải xuống bếp.Lát sau,Ninh Khải mang ra cơm nóng,một chén súp và thịt bò viên.
“Còn ấm,em mau ăn đi kẻo nguội”
“Em cảm ơn”
Thanh Nhã cầm muỗng và đũa lên bắt đầu thưởng thức.Thanh Nhã bất ngờ vì đồ ăn Ninh Khải làm rất ngon,trước giờ chưa từng ăn đồ anh nấu nên cô có chút không quen miệng vì đồ anh làm có hơi cay nhẹ.
“Anh làm có cay quá không?”
Ninh Khải nhìn thấy Thanh Nhã môi đã đỏ chót nên có hơi lo lắng.
“À không,tại em ăn cay ít nên không quen.Đồ anh nấu ngon lắm!”
Ninh Khải nghe thế thì cũng yên tâm phần nào,ngồi nhìn cô đang ăn vui vẻ.
“Mà anh sao lại qua nhà em vậy?”
“Bố mẹ em ra ngoài nên nhờ anh qua canh xem em có trốn ra ngoài chơi không”
Ninh Khải nói đến đây thì bật cười,Thanh Nhã thấy thế thì bực bội nói:
“Gì chứ!Em có còn bé nữa đâu!”
Ăn xong,Thanh Nhã nằm chán chường quay sang hỏi Ninh Khải:
“Anh ơi,đi ra ngoài chơi đi”
Ninh Khải đang xem điện thoại thì ngẩn lên nhìn cô.
“Em muốn đi đâu?Không đau bụng sao?”
Thanh Nhã lắc đầu,cô thực sự muốn ra ngoài hít thở không khí chút.Bỗng điện thoại của Ninh Khải vang lên.
“Anh ra ngoài nghe điện thoại chút”
Linh tính của Thanh Nhã mách với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875112/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.