“N-Ninh Khải…”-Thanh Nhã mặt đỏ ửng.
Ninh Khải hôn nhẹ lên trán Thanh Nhã rồi đi đến bàn làm việc lấy ra xấp giấy ôn.
“Gì chứ?Mình đang thấy hụt hẫng á?Mình có trông giống biến thái không?”-Thanh Nhã thầm nghĩ.
“Thanh Nhã,đến đây làm đề này xem có được không?”
“Vâng”-Bước đến bàn của Ninh Khải.
Hai tiếng sau,Thanh Nhã đưa lại giấy cho Ninh Khải.Chấm xong,Ninh Khải mỉm cười xoa đầu cô.
“Làm tốt lắm,còn một số câu bị sai để anh giảng lại cho”
Một tiếng sau,Thanh Nhã được Ninh Khải đưa về nhà.
“Vào nhà vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ đi,muộn lắm rồi!”
“Vâng,anh cũng ngủ sớm đi đấy”
Rồi Thanh Nhã cũng đi vào nhà. Hôm sau,Thanh Nhã nói cho Vân Nhi về bức thư của kẻ nặc danh gửi cho cô.
“Nhã Nhã,cậu coi chừng đó.Tớ nghĩ người hẹn cậu không phải tốt lành gì đâu”-Vân Nhi lo lắng.
“Ừm,tớ biết rồi,tớ sẽ cẩn thận.”
Thanh Nhã không muốn kể cho Ninh Khải nghe về chuyện bức thư vì cô chắc chắn anh sẽ không cho cô đi.
7 giờ tối…
Thanh Nhã mang theo sự dè chừng đi đến điểm hẹn,đang đợi thì cô bỗng bị ba người đàn ông cao to lực lưỡng kéo sệch đi vào một con hẻm tối.
“Aa,cứu!!”-Thanh Nhã la hét.
Hắn ta nở nụ cười mang rợ rồi một tay giữ tay Thanh Nhã,tay còn lại từ từ cởi từng cúc áo của cô.
“Ngoan ngoãn im lặng đi con khốn”
“Cứu em,Ninh Khải!!”-Thanh Nhã hét lên.
Ngay lúc Thanh Nhã mất hết hi vọng thì một vài người vệ sĩ bước đến,túm lấy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875104/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.