Kì nghỉ đông đã đến, các học sinh tạm biệt nhau rồi ùa ra về. Nhiễm Nhiễm đi vào xe của Nhất Thiên. Trên đường về thì cô quay sang hỏi anh:
“Nhất Thiên, chúng ta có thể đi đâu đó chơi trong kì nghỉ này được không?”
“Em muốn đi đâu đó sao?”- Nhất Thiên nhìn Nhiễm Nhiễm.
“Vâng”- Gật đầu.
Nhất Thiên xoa đầu cô rồi nói:
“Được, anh sẽ đưa em đến một thành phố rất đẹp”
Nghe vậy thì mắt Nhiễm Nhiễm sáng bừng lên, hào hứng hỏi anh:
“Thật sao!? Đó là đâu thế?”
Nhất Thiên bỗng cười bí hiểm rồi lẩm bẩm:
“Một nơi đã chôn giấu tất cả sự thật về em, bé con”
Không để Nhiễm Nhiễm phải chờ lâu. Ngay ngày hôm sau cả hai liền lái xe đến thành phố Bắc Kinh, Nhất Thiên đưa cô vào một ngôi biệt thự sang trọng nằm ở trung tâm thành phố với mảnh sân vườn rộng lớn, hồ bơi ở sân sau và cả vườn hoa có đủ các loài hoa cô yêu thích và những loại hoa quý hiếm.
“T- tuyệt quá, em không biết anh có nhà ở đây luôn á!”- Nhiễm Nhiễm kinh ngạc.
“Đi mệt rồi, ta vào nhà nghỉ nào”- Nắm tay Nhiễm Nhiễm.
…
Chiều đó, Ninh Khải đang từ trường trở về. Anh vừa hoàn thành xong việc chấm bài kiểm tra, uể oải lái xe về. Đang đợi đèn đỏ thì có một chiếc xe ô tô dừng kế bên anh, Ninh Khải mở to mắt ra khi nhìn chỗ ghế phụ là hình ảnh cô gái anh đã quá đỗi quen thuộc.
“Th- Thanh Nhã?”- Ngạc nhiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875075/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.