Cả trường lúc này tập hợp ở trong hội trường đón chờ những tiết mục đàn của những học sinh trong trường lẫn những học sinh trường khác tham dự. Qua các tiết mục trong trường thì học sinh ngồi ở dưới bắt đầu cảm thấy nhàm chán.
“Sao mà chán vậy chứ, tao muốn tiết mục của cô gái hoa khôi cơ”
“Đúng đúng, nghe bảo là học cũng rất xuất sắc”
,…
Cô tổng phụ trách cầm micro lên rồi dõng dạc nói:
“Để tăng thêm phần hấp dẫn thì sau đây là một học sinh ở ngôi trường khác được hiệu trưởng đích thân mời tham gia, là một thí sinh chơi đàn cực tài giỏi vì được rèn luyện từ bé cộng với sắc đẹp kiều diễm đã khiến cô bé trở nên nổi tiếng. Xin mời thí sinh số báo danh 37- Lâm Băng Nghi!”
Lâm Bằng nghe đến đây thì bất ngờ chăm chú nhìn người bước ra sân khấu. Là Băng Nghi! Cô mặc một chiếc đầm trễ vai màu xanh ngọc dài xuống cổ chân, phần giữa ngực được đính một vài viên đá lấp lánh cùng đôi giày cao gót màu trắng thanh nhã với chiếc nơ nổi bật ở phần quai giày. Gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn bật lên được vẻ đẹp thuần khiết, tóc được xõa xuống che đi tấm lưng mảnh khảnh. Khi Băng Nghi bước ra thì tất cả học sinh ngồi dưới liền ồ lên rồi vỗ tay liên tục.
“Thiên thần của chúng ta kìa bây ơi!”
“Xinh đẹp quá đi, là tiên nữ giáng trần!”
Hàm Đới lúc này nhìn Lâm Bằng thì thấy anh nhìn Băng Nghi không chớp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875060/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.