Vân Nhi bước đến hàng rào đứng cạnh cậu, hỏi:
“Dương Gia, cậu hẹn tớ lên đây có gì không? Cậu cầm hoa tặng ai thế?”
Dương Gia đưa bó hoa trước mặt Vân Nhi, cười rạng rỡ nói:
“Tớ tặng cho cậu đấy”
“H- hả?”
“Tiểu Nhi, tớ thích cậu”
“C- cậu nói gì vậy?”
Thời gian lúc này như ngưng lại, tim Vân Nhi đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài, cảm giác lo sợ mình nghe nhầm nên phải hỏi lại mấy lần.
“Cậu…chẳng phải cậu nói có người thích rồi sao? Chẳng lẽ…”
“Ừm, người tớ thích là cậu. Cậu có thể làm người yêu tớ không?”
Vân Nhi mặt đỏ bừng nhận lấy đóa hoa hồng tươi rói, không dám ngẩn lên nhìn Dương Gia, chỉ nhỏ giọng đáp:
“T…tớ cũng thích c- ơ…”
Chưa kịp nói dứt câu, Dương Gia đã ôm chầm lấy Vân Nhi, cậu mừng rỡ nói:
“Cậu thật sự thích tớ sao?”
“Ừ- ừm…”
Tay Vân Nhi báu nhẹ lưng áo cậu, mỉm cười hạnh phúc. Trên bầu trời là những đám mây trắng xanh lửng lờ trôi, những chú chim bồ câu với đôi cánh trắng bay lượn trong không trung, cơn gió thoang thoảng thổi nhẹ khiến tóc cả hai bay phấp phơi.
…
Chiều hôm ấy các học sinh lại đến trường để tham gia lễ hội cuối năm. Ánh nắng chói rực rỡ xuyên qua khung cửa sổ hắt vào Nhiễm Nhiễm với gương mặt như mất hồn, cô cứ nằm gục xuống bàn rồi lại ngước nhìn xuống các học sinh đang chơi đùa vui vẻ dưới sân trường, trong lòng có cảm giác bứt rứt khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875035/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.