Cuối tuần, Nhiễm Nhiễm và Vân Nhi cùng Dương Gia đi đến trạm tàu điện để đi đến thành phố nơi bọn cô học. Cánh cửa tàu vừa đóng lại và thông báo sẽ bắt đầu đến điểm đầu tiên thì Vân Nhi đã hào hứng nói với Nhiễm Nhiễm.
“Nhiễm Nhiễm này, chúng ta đi mất bao lâu vậy?”
Nhiễm Nhiễm mở điện thoại lên xem xét rồi đáp:
“Hừm… đi mất bốn tiếng”
“Nó lâu hơn tôi tưởng”- Dương Gia cất lời.
Đi thêm một lúc thì Nhiễm Nhiễm đã ngủ thiếp đi, Vân Nhi thì vẫn còn mải mê ngắm những đám mây trắng trôi chậm rãi trên bầu trời xanh bên ngoài cửa kính. Dương Gia vừa chợp mắt một lúc thì tỉnh dậy, thấy Vân Nhi vẫn tràn đầy hứng khởi thì cậu vỗ vỗ vai cô, nói:
“Tiểu Nhi, cậu không ngủ sao?”
Đáp lại cậu là nụ cười rực rỡ của Vân Nhi khiến cậu trở nên tỉnh táo.
“Hì hì- tại tớ muốn thấy thành phố mới quá nên không buồn ngủ lắm…”
“Đúng là hết nói được cậu mà”- Thở dài.
Sau bốn giờ đi ròng rã thì cuối cùng cả ba cũng đặt chân tới được Quảng Châu thơ mộng. Những hàng quán bánh bao và há cảo thơm nức khiến bụng ba người kêu òng ọc.
“Thôi thì chúng ta đi ăn gì trước đã”- Nhiễm Nhiễm cười.
Ba người tấp đại vào một quán rồi ăn uống no say. Những chiếc bánh bao đầy ắp thịt lần lượt vào bụng từng người, hương vị thịt được ướp đậm vị cùng với lớp bột bánh mềm mềm nóng nóng làm cho người ăn muốn tan chảy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875028/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.