Gương mặt của Lâm Bằng bắt đầu chuyển sang lo lắng tột độ, nếu lỡ mất lần này anh có thể sẽ không nói với cô lần nào nữa. Lâm Bằng chạy không màng những người xung quanh đang nhìn mình với ánh mắt kì lạ. Nhiễm Nhiễm cũng chạy theo nhưng lại bị bỏ xa.
“Chạy nhanh dữ vậy trời…chẳng lẽ anh ta không biết thật??”
Chạy băng công viên, lướt qua những đoạn đường mà Lâm Bằng từng đi cùng Băng Nghi càng khiến lòng anh nóng như lửa đốt.
“Cầu- cầu xin em đừng đi…”
…
Băng Nghi lúc này đang ngồi ủ rủ ở hàng ghế đợi trong sân bay, một tiếng nữa là cô bay rồi.
“Anh ấy…sẽ không đến…”
Băng Nghi đưa mắt nhìn xung quanh sân bay, hi vọng nhỏ nhoi thấy được bóng dáng anh thì…
“H- ha”
Lâm Bằng chạy đến trước mặt cô, hai tay chống gối thở gấp, mồ hôi lấm tấm trên trán.
“A- anh Lâm Bằng…?!”
Thấy anh, Băng Nghi vội lấy khăn ướt cho thì Lâm Bằng nắm lấy hai vai cô.
“E- em đi thật sao…?”
Băng Nghi cúi mặt gật gật đầu, tay báu chặt, dáng vẻ uất ức đến muốn khóc.
“Vậy sao em không nói gì với anh vậy!?”
Lâm Bằng giữ hai vai cô lay lay. Băng Nghi ngước mặt lên, đôi mắt đẫm lệ nhìn anh.
“Em…em- ah…”
Băng Nghi bất ngờ bị Lâm Bằng kéo vào lòng ôm chặt, đây là lần đầu tiên hai người ôm nhau như thế, cái ôm chặt lại còn đột ngột khiến cô hơi đẩy nhẹ ra vì khó thở.
“Băng Nghi, anh thích em!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-ong-chu-hon-minh-10-tuoi/2875023/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.