Trịnh Thế Bân buông rèm cửa xuống, tuy chỗ này của anh chỉ có ít người biết đến, nhưng không có nghĩa là sẽ không ai tìm được đến đây. Hồ Loạn nhìn qua khe rèm cửa, bên ngoài đang có hai cánh săn ảnh đang đứng nấp cạnh bồn hoa, cậu quay lại nhìn Trịnh Thế Bân đang dùng máy tính.
Trịnh Thế Bân vẫy tay gọi cậu, “Lại đây.”
“Ở dưới có cánh săn ảnh kìa.”
“Kệ bọn họ đi, gọi bảo vệ đuổi đi là được.” Nói xong anh gọi điện thoại xuống dưới, không bao lâu sau liền nghe được bảo vệ đang quát lên ở bên dưới. Trịnh Thế Bân ôm Hồ Loạn ngồi xuống, cho cậu xem thành quả suốt nửa ngày nay của mình.”Hơn nửa ngày nay anh đang nghĩ nên viết thế nào cho hay, chỉ sợ sẽ viết sai cái gì.” Giọng của anh có chút gian gian.
Hồ Loạn nhìn vào màn hình, đó là một đoạn viết rất ngắn, đúng theo phong cách của anh.
“Em muốn xem xem trên mạng người ta nói cái gì.”
Trịnh Thế Bân mở một trang ra, Hồ Loạn nhìn vào, xem ra tranh cãi rất gay gắt. Có vô số người chửi bậy.
[Ông đúng là mắt chó mới đi hâm mộ cái thằng bị bệnh xi-đa như mày!]
[Xem hai người cách nhau bao nhiêu tuổi kìa, ôm nhau lên giường không ngại bẩn hay sao? Hồ Lăng, danh tiếng của cậu hiện giờ còn chẳng bằng 1/10 danh tiếng của người ta. Đu bám người ta như vậy thật ghê tởm. Không được thì rút ra khỏi giới này đi, đúng là làm bẩn mắt của tôi quá đi!”
Có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-anh-de/3172245/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.