Trịnh Thế Bân nâng ly rượu về phía Hồ Loạn. Thấy cậu vẫn ngẩn ngơ như cũ, anh trực tiếp đứng dậy, nói với người bên cạnh mấy câu rồi chuẩn bị tiến qua chỗ Hồ Loạn. Lúc chỉ còn mấy bước nữa là tới nơi thì bị một con sâu rượu đụng vào người. Trịnh Thế Bân nhíu mày nhìn người đụng phải mình, “Chu Gia Thành?”
Hầu hết những người có quan hệ làm ăn với Hoắc gia đều được mời tới đây, Chu Gia Thành xuất hiện trong lễ cưới cũng không có gì kỳ quái. Nghe nói tiểu thiếu gia Chu gia là người cực kỳ chú trọng vẻ bề ngoài, không hiểu sao hôm nay nhìn qua lại giống một thằng ất ơ thế này, tây trang được làm thủ công hoàn toàn không hợp với sắc mặt không có nửa phần huyết sắc của gã. Trịnh Thế Bân hơi tò mò, bèn hỏi, “Bị bệnh à? Có cần tôi đưa cậu đến bệnh viện không?”
Chu Gia Thành nhịn không được xấu hổ, bộ vị đằng sau vẫn luôn “kêu” đau. Cú va chạm vừa rồi càng khiến cơn đau tăng lên, gã nào có dám đi khám ở đâu, tới bệnh viện không phải đồng nghĩa với việc để mọi người biết rõ ‘hoa cúc’ của hắn giờ đã thành ‘hoa cúc’ nát sao?
Chu Gia Thành quệt mồ hôi trên trán, giọng nói rất nhẹ nhưng vẫn không che được ý tức giận trong đó, “Ông đây không có việc gì!” Nói xong quay người bước đi. Trịnh Thế Bân hứng thú nhìn Chu Gia Thành, anh không tin dáng đi kỳ lạ của gã là do bị bệnh trĩ.
Trịnh Thế tiến lên, tay huơ huơ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-do-anh-de/3172213/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.