Anh nói sẽ giúp tôi. Fabre sẽ giúp tôi lấy được học bổng.
Hôm đó, trời lại đổ mưa. Những cơn mưa rả rích cứ rơi rồi lại rơi. Tôi đứng bên hành lang nhìn ra phía ngoài. Tôi đang nhìn gì nhỉ? Cứ nhìn chằm chằm vào những hạt mưa.
Một vũng nước...vũng nước nhỏ đọng trên mặt lá. Cả chiếc kia, chiếc kia nữa.
Chiếc lá nhìn có vẻ mỏng manh mà lại kiên cường như vậy. Nhưng nó ko thể kiên cường mãi. Vũng nước nặng như thế mà, rồi nó sẽ rơi xuống đất thôi. Gió sẽ tiếp tục thổi, lá lại cứ luân phiên như vậy.
Tôi không thể bị kẹt ở đây mãi. Tôi biết.
Tôi chẳng thể làm gì. Tôi biết.
Và tôi nhận ra một việc...hiện tại nếu không thể thì không còn cơ hội nữa. Vì vậy tôi đã tham gia hoạt động giành học bổng ở trường, thứ tôi luôn mơ ước từ bé. Học bổng ai mà chả thích, tôi cũng thích nữa là. Đáng nhẽ tôi đã có hơn hai suất học bổng nhưng tại vì gia đình, hết sự kiện này đến sự kiện bất ngờ khác xảy ra, tôi đã đánh mất cơ hội.
Fabre nói để lấy được học bổng tương đối dễ. Chỉ khó khăn nếu tôi không chịu cố gắng thôi.
Tôi cười trừ. Tôi tin anh. Kể tư sau vũ hội, chúng tôi đã thân thiết hơn nhiều. Việc tôi xuyên không trở về, đối với tôi vẫn còn nhiều bất ngờ lắm. Nhưng việc có một người bạn- trai, chỉ là bạn khác giới sau khi tôi xuyên không thì còn bất ngờ hơn.
Sau khi có kết quả trúng tuyển học bổng. Tôi vui lắm. Vui hơn nữa là Fabre
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-trai-dat-sau-tham-trong-tim/69479/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.