Theo như định kỳ mỗi tuần, anh đến ngục giam nhìn qua Khê Vĩ, hôm nay cũng không ngoại lệ, thế nhưng anh không đi một mình như trước mà đi cùng với một người nữa.
'Két' Sau khi mở cửa, Cố Vãn Thâm dẫn người đi cùng vào bên trong.
"Hạ thiếu nhìn thế nào?" Cố Vãn Thâm chỉ đến người đang bị treo trên vách tường hỏi người bên cạnh.
Ngôn Hạ nheo mi đánh giá thanh niên thương tích đầy mình kia. Khê Vĩ hiện giờ, so với mấy tháng trước đã tàn tạ hơn bao giờ hết. Thế nhưng cơ hồ Cố Vãn Thâm đã bất lực đến mức không buồn áp dụng hành hình nữa mà chỉ treo trong ngục giam bỏ đói.
Cố Vãn Thâm có hận Ngôn Hạ không? Có chứ, thế nhưng Ngôn Hạ so về lý là do Khê Vĩ kích động, huống hồ nếu không phải cả hai đang hợp tác, Cố gia đâu đơn giản là bỏ qua được. Người trực tiếp làm Hàn Vĩ bị thương là Ngôn Hạ, làm sao mà anh có thể nén giận được đến bây giờ? Nhưng Tề Lăng dù sao cũng cho một kích đau, xem như thay anh trừng trị vậy, cố gắng thêm một bạn càng tốt hơn có thêm 1 kẻ thù.
"Cố tổng, anh là đang áp dụng lại những gì anh từng làm với Hàn Vĩ sao?" Ngôn Hạ cười cười "Hành hạ xong, lại mang tặng cho tôi?"
Cố Vãn Thâm không buồn trả lời, tinh thần anh dạo này rất kém, chuyện công việc đều phải nhờ người thay anh giải quyết giúp một thời gian, bằng không có thể công ty đã bị anh kéo xuống dốc theo.
'Bịch' một tiếng, Khê Vĩ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-thong-han/650438/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.