"Được không ạ ?" tôi hỏi lại một lần nữa .
" Xin lỗi tôi rất ..." .
"Được rồi chiều nay trước lúc anh đóng cửa em sẻ quay lại" không đợi anh từ chối tôi vội cất lời cắt ngang lời anh để anh không có cơ hội đó rồi vội vàng đi thẳng ra ngoài
Tôi đã vô số lần nghe ngóng tin tức của anh kể từ ngày đó nhưng không có bất cứ tin tức gì dù là địa chỉ hay là số điện thoại anh như bốc hơi khỏi thành phố X một cách siêu nhiên vậy. Nhưng hồm nay lại được tình cờ lai được gặp anh ở nơi này có lẻ cho tôi cảm giác gần như quen mà cũng rất xa lạ .
Trên đường về tôi cảm thấy vui vẻ vô cùng như vừa trở lại năm tháng tôi còn là một cô gái ngây thơ không lao đầu vào tình yêu một cách điên cuồng vậy .
" Anh ta chỉ biết mỗi chỗ đó thôi à, ngày cả địa chỉ nhà còn không có như vậy có thể gọi là làm ăn sao" Lê Minh gương mặt tối sầm đang gằng từ chữ với Dương Thừa Tuấn .
" Tôi sẻ phái người khác tiếp tục điều tra ạ".
"Một lũ phế vật, biến hết đi" .
Lê Minh lúc này trong lòng càng dâng lên sự thất vọng, mất mát đi càng ngày nhiều anh tìm cô đã gần nửa năm nhưng đổi lại chỉ là những thông tin rác ngoài dự đoán của anh .
"Tuyết Vy có đào cả thành phố này lên tôi cũng phải tìm được em, sống cũng phải thấy mặt, chết tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3563553/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.