Sáng hôm sau cô ra khỏi nhà từ rất sớm , cô đi thẳng đến nghĩa trang ở phía tây . Sau khi tìm rất lâu thì cô gặp người quản lý ở đó cô hỏi rất nhiều nhưng dường như người đó không hề biết gì . Một ngày dài mệt mỏi nhưng cô không có một chút thông tin gì về mẹ mình cô lang thang trên con đường về nhà đến một trạm xe cô ngồi thụp xuống một góc vùi đầu vào đầu gối .
“ Dừng xe ” Hoan Tịch vội vàng bảo tải xế .
“ Chuyện gì ? ” anh không mở mắt tựa vào sau lạnh giọng hỏi .
“ Chạy đi , không có gì chỉ là có một người giống người quen cũ của tôi thôi ” anh nói xong rồi tựa vào ghế .
Anh vừa nhận đã có thể nhận ra cô , vì anh đã theo đuổi cô rất lâu nên hình bóng quen thuộc đó chỉ cần lướt qua anh cũng có thể biết , cô đã gầy đi rất nhiều , gầy đến mức một cơm gió thổi nhẹ qua có thể cuốn cô đi mất . Một nỗi mất mát trong lòng dân lên .
Căn nhà nhỏ vẫn sáng đèn , cô bước vào thấy bà lão đang ngồi vội vàng chạy tới nhào vào lòng bà như một đứa con nít .
“ Cháu về rồi đấy à ” bà nhẹ nhàng hỏi .
“ Vâng cháu về rồi ạ ” cô nằm trong lòng bà đáp .
“ Cháu về phòng nghỉ ngơi đi , hôm nay chắc cháu đã mệt mỏi lắm rồi ” bà như nhìn thấu hết tâm tư của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058210/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.