Sáng hôm sau cô dậy rất sớm khi xuống dưới sảnh đã thấy anh đang ngồi đọc báo chờ cô .
Thấy cô xuống anh vội vàng đứng dậy , anh đưa cô ra xe trên có đoạn đường không ai nói với nhau một tiếng nào .
Khi tới nơi tổ chức buổi triễn lãm cô thấy tranh của mình được treo ở nơi nổi bật nhất cô rất vui mừng . Thấy cô như vậy Kun cũng mừng thay cho cô vì tâm trạng cô tốt lên rất nhiều .
“ Kun , anh thấy nên đặt tên cho bức tranh như thế nào thì hay nhỉ ” cô lay cánh tay của anh hỏi .
“ Cảm nhận của tác giả cô nói thử xem tôi sẽ duyệt ” anh cười rồi đáp lại cô .
“ Hmmm , tôi thấy nên gọi nó là " Đau Thương " anh thấy thế nào ? ” cô vừa nhìn bức ảnh vừa hỏi anh .
Ánh mắt anh đầy sự hoang mang : “ Vì sao lại gọi là " Đau Thương " ? ” .
“ Đau trong đau đớn , Thương trong bi thương ” cô giải thích với anh một cách đơn giản .
Sau đó lại quay sang nhìn anh .
“ Tôi đã dùng hết những đau đớn và bi thương của mình đặt vào nó mà , anh cũng thấy đúng chứ ” .
Anh không biết nói gì chỉ nhìn cô rồi gật đầu . Khi buổi triễn lãm bắt đầu anh đưa cô lên tầng ba của toà nhà để gặp các nhà nghệ thuật có tiếng ở nước P này .
Cùng lúc đó ở phía dưới Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058198/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.