“ Có vẻ như cậu thích nghi tốt hơn tôi tưởng đó ” anh nhướng một bên mày nhìn về phía người đàn ông đang gắng gượng kia .
Qua một lúc lâu sau người đàn ông từ từ cất giọng : “ Lê Minh , khụ khụ cậu tốt nhất là nên giết tôi đi , khụ khụ , nếu tôi thoát được khỏi đây tôi tuyệt đối không tha cho cậu ” người đàn ông ho khan từng tiếng nhưng vẫn cố nói .
“ Hoan Tịch , cậu đang đe doạ tôi sao ” anh nghiên đầu nhìn người kia nói : “ Hahaha được tôi sẻ chờ cậu , xem cậu có thể làm gì tôi ” anh cười giọng đầy giễu cợt .
Hoan Tịch từ từ chống đỡ tìm thế ngồi dậy khi tựa lưng được vào chiếc ghế sofa gần đó anh chầm chậm cất giọng : “ Từ nay tôi và cậu không còn là anh em nữa , mà chỉ có thể là kẻ thù không đội trời chung ” anh lấy hết dũng khí để nói ra những lời này , anh rất biết ơn người đã cứu mình nhưng những gì Lê Minh làm anh không thể chịu đựng được vì anh biết anh và họ không thể cùng một thế giới .
Hoan Tịch thì sinh ra trong một gia đình nghèo năm đó vì để cứu anh ba mẹ anh đem anh giấu vào tầng hầm nên anh thoát được một mạng , còn ba mẹ anh thì lại không may mắn được đến vậy họ bị bọn cho vay giết vì số nợ mà ba anh khônh thể trả , nhưng Lê Minh thì khác từ khi sinh ra anh đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058170/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.