“ Thật ra cô ấy vốn không phải là người giết Trúc Ly ” .
“ Vì sao cậu biết ? ” .
“ Tôi chỉ biết như vậy , còn lại cậu vẫn nên điều tra để rõ hơn ” .
“ Cậu còn biết những gì nữa nói đi ” .
“ Tôi không biết toàn bộ , ba năm trước một lần được ghé đến trại giam nữ của cô ấy tôi vô tình nghe được thôi , tôi nói rồi tốt nhất cậu vẫn là nên tự điều tra ” .
“ Cậu ra ngoài trước đi ” .
Anh dời đôi mắt của mình về một hướng xa xâm không rõ là đang nghỉ gì chỉ nghe tiếng cười như người điên của anh từ trong vọng ra Dương Thừa Tuấn muốn đi vào như Bắc Lục lại ngăn cản anh lại .
“ Để cậu ấy xả hết ra đi kiềm chế đủ lâu rồi ” .
“ Vâng thưa Lục thiếu ” .
Anh cười đến toàn thân run rẩy dù anh có là người đứng đầu thành phố X này đi chăng nữa thì những kẻ kia đều một tay che trời . Từ đầu đến cuối anh vẫn không hề biết gì về cô là anh một tay hại cô xem ra anh vẫn là kẻ huỷ hoại người vô tội tốt nhất . Đến nửa đêm anh mới rời khỏi phòng bệnh sau một ngày anh như một còn người khác .
“ Cậu cho người đến canh cho kĩ cô ấy , về công ty xử lý công việc , còn Thuần Công tôi sẻ tự tới xử lý ” .
“ Vâng tôi biết rồi ạ ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058152/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.