🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Huy Phong đẩy mẹ lên tầng thượng của bệnh viện, cho bà nhìn ngắm hoàng hôn. Trong ráng chiều vàng đỏ, con người quá bé nhỏ trước thiên nhiên. Ngọc Linh ngồi trên xe lăn, nhìn từng vạt nắng đang dần tắt, bà mỉm cười, từ đôi mắt trũng sâu chảy ra giọt lệ cuối cùng. Đôi tay gầy gò dồn chút sức cuối cùng đưa lên vỗ vỗ vào tay Huy Phong, tay kia bà ngoắc Nhật Hạ. Cả hai liền đi tới, ngồi xổm bên cạnh xe lăn, bà nắm hai bàn tay của hai trẻ chồng lên nhau, vỗ vỗ. Linh nhìn Nhật Hạ khẩn thiết, cô hiểu ý gật đầu, rồi bà xoay nhìn Huy Phong.

- Con trai! Ân oán của đời trước, hãy để mẹ mang theo đi đến thế giới bên kia. Con hãy trân trọng từng phút giây bên vợ và con của con. Đừng phí hoài thanh xuân vì những việc con không thể thay đổi. Không có gì quí giá hơn hạnh phúc hiện tại của con. Hứa với mẹ không?

- Con hứa.

- Ngoan! Huy Phong, tha lỗi cho mẹ. Mẹ....mẹ phải đi rồi.

Bà Linh thều thào, đứt quãng và từ từ khép mắt. Bàn tay gầy gò vẫn đang gắm kim truyền nước biển nhẹ nhàng buông xuôi. Bà Linh gục đầu sang một bên, ánh chiều tà vẫn le lói vài tia nắng cuối cùng nhưng bà đã không còn có thể nhìn ngắm nữa. Huy Phong nhìn mẹ, gương mặt anh vô hồn, đôi mắt đỏ hằn lên tơ máu, như đang cố kiềm chế. Anh đứng thẳng người, kéo tấm mền lên cao, đắp lại cho mẹ, rồi đẩy xe lăn đi ra thang máy xuống lầu. Nhật Hạ đi bên anh, quan

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-cua-tinh-yeu/1499669/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.