Sau khi cầu hôn, Huy Phong tới gặp mẹ, nhờ bà về Việt Nam hỏi vợ. Bà Linh nhìn con rưng rưng, lâu lắm rồi hai mẹ con mới nói chuyện với nhau. Từ sau cái chết của chồng, bà đã hối hận rất nhiều. Bà làm đủ mọi việc để nuôi Huy Phong. Nhưng thắng bé cứ lầm lì, rất ít khi nói chuyện với bà. Bà đi giúp việc cho người nước ngoài, cơ duyên quen được người chồng hiện tại. Bà chấp nhận lấy ông vì thấy ông cũng đàng hoàng, tử tế. Quan trọng là bà muốn tránh xa lão già dâm dê Dương Thành, và muốn cho Huy Phong sẽ đi du học và định cư ở Mỹ. Ngày báo tin lấy chồng, Huy Phong âm trầm, không tỏ thái độ, nhưng ngày càng ít nói chuyện với mẹ. Ngày Linh lên máy bay, anh cũng không ra tiễn mẹ. Dù rất buồn, “nhưng chỉ cần tương lai con tươi sáng, nó có ghét mình cũng chịu. Khi nào nó làm ba, nó sẽ hiểu cho tấm lòng của bậc làm cha mẹ”. Linh gạt nước mắt lên máy bay, mang theo nổi niềm đau đáu về đứa con duy nhất nơi quê nhà. 
Xa xa, trong một góc khuất của sân bay, có một thanh niên đứng đó, quan sát người phụ nữ trung niên với gương mặt buồn vô hạn. Anh cứ đứng đó nhìn mẹ mình cho tới khi bà lên máy bay. Huy Phong chạy lên tầng, nhìn qua cửa sổ sát đất, cánh chim sắt bay cao và xa dần, mang tình thân thiêng liêng của anh khuất dần sau những áng mây bạc. Bất giác, có giọt nóng ấm rơi trên gương mặt non trẻ, anh gạt vội nước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-cua-tinh-yeu/1499653/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.