Sau khi an ủi mẫu thân, Trang Như Mộng trở về Như Mộng cư. Lúc này Diệu Trúc đang chờ thưa chuyện ở trong phòng, nhìn Diệu Trúc biết vâng lời, Trang Như Mộng lên tinh thần nói: " Diệu Trúc chuyện này ngươi làm rất tốt, nói đến còn phải cám ơn thẩm nương tốt của ta. Nếu không phải thuốc của nàng rất tốt, ngươi lại cố ý tăng thêm liều thuốc cho Vương di nương, nghĩ đến chắc hẳn Vương di nương cũng không thể nhanh nhận được báo ứng của mình như vậy đâu."
Được khích lệ, Diệu Trúc thở phào rõ nhẹ nhõm, chỉ là trước sau nàng đều rất trầm ổn, trên mặt cũng không biển hiện ra, nếu không phải là Trang Như Mộng quan sát cẩn thận, thì ngược lại sẽ bỏ sót tia đắc ý chợt loé lên trên mặt Diệu Trúc. Đối với lần này, Trang Như Mộng cũng không so đo nhiều. Mặc kệ trước kia Diệu Trúc đã làm gì, chỉ cần bây giờ có thể vì nàng sai khiến, thì sự lợi hại của Diệu Trúc càng thêm có lợi với nàng.
Nghĩ tới cảnh tượng nhìn thấy giữa ban ngày, Trang Như Mộng vuốt vuốt mái tóc trong tay miễn cưỡng nói: "Ta biết rõ ngươi thông mình, chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này cho ta, thì người nhà của ngươi sẽ trải qua ngày ngày phú túc an nhạc (giàu có yên vui)." Nói xong Linh Tê bên cạnh nàng đi lên trước đưa cho Diệu Trúc một đôi giày thêu, "Đây là hôm nay mẫu thân người, phái người đưa tới cho ngươi."
Nhìn đường chỉ tỉ mỉ trên giày thêu trong giày, Diệu Trúc càng thêm e ngại với nữ oa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cong-nguoc-thanh-phi/1511027/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.