Tần vương Doanh Chính năm thứ mười ba (tức năm 234 TCN),từ chỗ là bánh bao mềm mềm tròn ủm nhăn nhăn đã tiến hóa thành bánh mỳ dài dài trắng nõn, Tần quốc đại vương tử Phù Tô điện hạ lên hai tuổi.
Tính theo cổ nhân sinh ra là đã một tuổi, Phù Tô bây giờ lên ba là đã đến lúc học vỡ lòng. Lúc hắn còn đang bận băn khoăn quần vì sao không có đũng, lại nghe nói mình phải bắt đầu đến trường, liền ngu ngơ nửa ngày, cuối cùng vẫn là không thể không khâm phục cổ nhân coi trọng giáo dục quá sớm. Ba tuổi, nói còn chưa sõi (nguyên tác: lưỡi còn chưa thẳng),phụ mẫu thời này cũng thực cam lòng quá đi.
Hai tháng rưỡi đã xoay người, bốn tháng biết bò, sáu tháng có thể đứng dậy, tám tháng biết đi, chín tháng há miệng nói câu nói đầu tiên là ở trong ngực nãi mẫu, sau khi uống sữa xong tán thưởng một chữ “sướng”. Lúc ấy trong mắt người ngoài, hoàng trưởng tử này chuyện gì cũng nhanh vài bước so với người thường thì tương lai nhất định phi phàm, mà sự thật cũng chứng minh quả thực là như vậy.
Một tuổi rưỡi có khí lực chạy loạn, thân là trưởng tử, trò chơi Phù Tô thích nhất là cùng một vòng cung nga tỷ tỷ chơi “bịt mắt bắt dê” (nguyên tác “mông hạt hạt” – bịt mắt không nhìn thấy). Tất cả cung nga bên người đều là hắn tự mình “nghiêm túc chọn lựa”, phải là mỹ nhân thanh thủy ôn nhu nhưng không lắm lời nũng nịu, tuổi còn nhỏ nhưng đã không che dấu loại hình mỹ nhân yêu thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/178258/chuong-9.html