Từng hàng từng hàng tội trạng liệt ra trên tấu chương làm Thuần Vu Việt choáng mắt kinh hồn, bỏi vì mặt trên viết không hoàn toàn là đúng, ít nhất có hơn phân nửa là giả tạo, mà chính hơn phân nửa này mới là lên án trí mạng nhất.
Từng điều từng điều từng kiện từng kiện, tất cả đều là lên án hắn bày mưu đặt kế học sinh của mình kích động bách tính ô miệt hoàng tử đương triều, mua chuộc quan viên trong triều cùng dâng tấu trọng phục ‘phân phong chế’, ý đồ nhân cơ hội nuôi binh tự lập làm vương.
Kích động bách tính kéo đại hoàng tử xuống ngựa nhân cơ hội đó khôi phục phân phong Thuần Vu Việt hắn thừa nhận, nhưng điều cuối cùng là tự lập vương phản triều đình thì Thuần Vu Việt thậm chí còn chưa từng nghĩ qua.
Tư tâm tuy có, nhưng lòng sùng quân của một Thuần Vu Việt thâm thụ tư tưởng Nho gia tuyệt sẽ cho phép hắn làm chuyện đại nghịch bất đạo đó.
Truy nguyên lại thì tất cả những gì Thuần Vu Việt làm đều là vì ngoại tôn của mình, sợ hắn tương lai cũng sẽ như lịch đại công tử Tần quốc cuối cùng đều sa vào cảnh làm đá kê chân cho thượng vị giả, rơi xuống một hạ tràng thê thảm.
Kỳ thực Thuần Vu Việt cũng có thể quang minh chính đại yết kiến bái phỏng Phù Tô, mượn tình cảm thỉnh hắn chiếu cố thập tam hoàng tử, lấy thái độ làm người của Phù Tô hắn chắc chắn sẽ thủ tín làm được. Thế nhưng Thuần Vu Việt lại chọn sai phương pháp, hết lần này đến lần khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581718/chuong-94.html