Để cùng Doanh Chính xuất cung tìm người, Vương Bí bận rộn chuyện trong cung đến mức ngay cả nhà cũng không về được.
Mộng Điềm luyện quân ở xa vắng mặt, cấm vệ doanh trong cung nếu xảy ra vấn đề sẽ cần Mông Nghị xử lý, cho nên mọi quân vụ đều đè nặng lên một mình Vương Bí. Vừa vội vàng bắt tay vào chuyện tạm thời chuyển giao chính vụ cho người đáng tin cậy, vừa sai nhân thủ an bài chuyện xuất cung. Đợi tất cả sự tình đều dàn xếp xong xuôi thì cách lúc hắn cùng Doanh Chính xuất phát chỉ còn lại có ba lần nửa canh giờ.
Đánh giá lần ra ngoài này hẳn không ít ngày, ắt có một đoạn thời gian không gặp ái nhân, bởi vậy nhân lúc trời chưa sáng Vương Bí vội vàng chạy về Vương phủ.
Nghe tiếng mở cửa, Long Dương đã đi ngủ lập tức tỉnh lại, cảnh giác muợn ánh sáng của ngọn đèn bên giường nhìn ra thì thấy là Vương Bí, lúc này hắn mới buông tâm tung chăn đứng dậy: “Lần này là có chuyện gì mà bận đến nỗi ngươi hai ngày không về nhà? Ăn chưa?” Đưa khăn ẩm cho Vương Bí, Long Dương thắp ngọn đèn lớn trong phòng sáng lên.
“Ăn rồi. Ta trở lại xem ngươi cùng cha, trời sáng lại phải đi.” Ngồi trên giường Vương Bí kéo Long Dương lại ôm lấy, vùi đầu vào trong lòng người trước mặt.
Không nghe nói lại có chiến tranh, thế nhưng thấy Vương Bí hai ngày nay bận đến như vậy Long Dương vội đẩy người ôm mình ra hỏi: “Đi? Đi đâu? Tộc Hung Nô bên kia lại không chịu yên sao?”
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581679/chuong-55.html