Sau khi Vương Tiễn bình định Sở quốc, Tề vương cũng không cúi đầu xưng thần, trái lại còn sai đại quân đến biên cảnh nỗ lực đoạn tuyệt lui tới với Tần quốc.
Đối mặt với sự phản kháng của Tề vương, Doanh Chính chẳng những không hạ lệnh san bằng Tề quốc, cũng không phát binh cường công dù cho lúc này hắn đã không lo lắng có nguy hiểm sau lưng, hắn áp dụng chính là sách lược dụ hàng. Không chỉ dùng số tiền lớn thu mua tể tướng Tề quốc, không quên hối lộ các quan viên khác, dùng sự cường đại của quân Tần trên chiến trường để đe dọa mà còn mang điều kiện không giết còn hậu đãi để dụ hàng.
Quân Tần diệt quốc chi giết người trong vương thất cùng với những kẻ phản Tần, tuyển trạch sao cho sáng suốt không ai có thể minh bạch hơn những con cáo già trên quan trường này cả. Sống chết của người khác nào có quan trọng gì với mình, đợi Tề quốc vong thì chủ tử của mình là Tần vương, bọn họ cũng không phải sợ Tề vương phát uy nữa.
Chủ ý trong lòng mọi người đều như nhau, cho nên bọn họ hợp lại khuyên bảo Tề vương, thực thực giả giả. Mắt thấy đại thế đã mất, phản kháng vô vị cũng chỉ là tặng không tính mạng, vì vậy Tề vương quyết định đầu hàng.
Tần quốc mỗi lần chiếm đoạt một nước chư hầu chỉ chừa lại quân vương cùng vương hậu, nạp một công chúa làm phi, những người trong vương thất còn lại đều giết không tha. Bởi vậy lúc tin Tề vương muốn đầu hàng truyền đến hậu cung thì nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581674/chuong-50.html