"Tả chân nhân, ngài sao vậy?" Cổ Trân thấy Tả Đăng Phong luôn cau mày không nói, liền hỏi.
"Không có gì, đi tổ miếu xem đi." Tả Đăng Phong tăng tốc.
Người Trung quốc coi trọng tôn thất, có thói quen tế tổ, trong thành thời cổ đại đều có hai nơi tế tự, nơi này cũng không ngoại lệ, tổ miếu ở đông thành là nơi tế tự tổ tông, xã tắc đàn ở Tây Thành là nơi tế trời.
Tổ miếu là một kiến trúc độc lập, cửa đóng chặt, đẩy cửa mà vào, giữa sân là một con đường, đi chừng năm thước có hai cái lư hương bằng kim loại, chất liệu lư hương không phải đồng thau, mà là một loại kim loại có màu xám, lư hương bên trái có ba chân, lư hương bên phải có bốn chân, cổ đại số lẻ đại biểu cho nam giới, số chẵn đại biểu cho nữ giới, hai cái lư hương này phân biệt tế tự cho tổ tiên là nam và nữ.
Hai cái lư hương này không có những loại hoa văn long phượng như lư hương ở Trung, mà chỉ đúc có hai chữ, lư hương ba chân mặt trước đúc chữ "Cơ", mặt sau đúc chữ "Càn", lư hương bốn chân mặt trước cũng là một chữ"Cơ", mặt sau là một chữ "Khôn" .
Tuy còn chưa tiến vào chính điện, nhưng chỉ cần dựa vào hai cái lư hương Tả Đăng Phong đã xác định được toà thành này quả thực là Quản Thúc Tiên thành, vì họ Cơ là quốc họ của Chu triều, thiên tử là họ Cơ, Quản Thúc Tiên chuẩn xác là Cơ Tiên, Quản là đất phong của ông ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao/2847724/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.