Có thể trở lại bên người Vu Tâm Ngữ mà chết, Tả Đăng Phong cảm thấy rất an bình, sinh và chết chung huyệt, hai vợ chồng thiên cổ đi cùng nhau.
Trong đầu hắn lại nhớ về hình ảnh Vu Tâm Ngữ đầu tóc rối bù ngồi xổm trong sân Thanh Thủy Quan nướng khoai lang, hắn cõng đống hành lý, từ bên ngoài bức tường viện đã sụp lở, ló đầu vào nhìn quanh...
Hồi ức đột nhiên bị ngắt quãng, ý thức đột nhiên biến mất, nhưng chỉ chốc lát sau hắn lại có ý thức, từ nơi sâu xa hình như hắn nghe thấy tiếng kêu của Thập Tam. Tiếng kêu ấy rất quen, nhưng trong đầu hắn hiện giờ rất Hỗn Độn, hắn không ý thức được Thập Tam lẽ ra không thể xuất hiện ở đây lúc này, hắn chỉ biết tiếng kêu của Thập Tam thật là quen thuộc, thật là thân thiết.
Ý thức từ từ hồi phục lại, Tả Đăng Phong khôi phục lại thính giác trước tiên. Tiếng kêu của Thập Tam nhẹ nhàng mà mơ hồ, như từ một nơi rất xa vọng tới, sau đó từ từ lớn lên, hắn nghe ra tiếng kêu của Thập Tam đã trở nên sắc nhọn mà phẫn nộ, hắn quá quen với Thập Tam, chỉ nghe tiếng kêu của nó biết nó đang đánh nhau với địch.
Quanh Thanh Thủy Quan hắn có bố trí trận pháp, trừ hắn và Thập Tam không ai có thể đi vào, nơi này không thể có kẻ địch xuất hiện, huống hồ Thập Tam cách xa vạn dặm,tuốt ở Thập Tam Thái Tử Phong, nó cũng không thể trở về nhanh như vậy, nghi ngờ trong lòng khiến Tả Đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao/2847662/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.