" Minh Tịnh Đại Sư?" Tả Đăng Phong cau mặt.
"Ừ, mau đi ngăn ông ấy lại." Ngọc Phất nhìn hai ngọn nến trên bàn. Ngọn lửa càng lúc càng yếu ớt, nhưng cô không tác pháp chống lại, vì đối phương là người một nhà.
"Tôi mà xuất hiện là ông ấy biết ngay chúng ta giở trò quỷ." Tả Đăng Phong nhíu mày nói, hắn không thể cản Thiết Hài, vì dưới mắt Thiết Hài những âm hồn kia đều là chết uoan, người chết đã lâu mà ông còn siêu độ được, huống chi những vong hồn lại vừa được Ngọc Phất làm phép tăng thêm âm khí này.
"Nếu không cản lại, những âm hồn kia sẽ nhanh chóng bị ông ấy siêu độ, lệ khí tiêu tán mất." Ngọc Phất .
"Thôi, trở về, nghĩ cách khác." Tả Đăng Phong lắc đầu.
Ngọc Phất gật đầu, niệm chú ngữ chấm dứt tác pháp, thu hồi đồ vật tác pháp trên pháp đàn, cùng Tả Đăng Phong trở về nhà trọ.
Quả nhiên, Thiết Hài không có ở trong phòng, cả Lão Đại cũng không, chỉ có Thập Tam đang bảo vệ thùng gỗ của Tả Đăng Phong.
"Chị nghỉ sớm đi, tôi đợi ông ấy về." Tả Đăng Phong nói với Ngọc Phất .
Ngọc Phất gật đầu, xoay người đi về hướng hậu viện, vào phòng mình.
Tả Đăng Phong nằm nghiêng trên giường nghĩ tiếp theo phải làm gì, những âm hồn nhất định đã bị Thiết Hài siêu độ, nên phải tìm cách khác để dọa cư dân.
Đến sáng sớm, Thiết Hài và Lão Đại trở về.
"Đại sư, ông đi đâu thế?" Tả Đăng Phong biết còn cố hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao/2847453/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.