Lão đạo vốn đã rời đi lại quay trở về, ở cách hai người khoảng mười bước, khẽ vung phất trần lên, một đoàn linh khí nhu hòa thuần dương nhanh chóng đánh về phía con rắn đen phía sau Tả Đăng Phong, linh khí thuần dương chính là khắc tinh của con rắn đen âm vật này, sau khi bị đánh trúng nó liền hóa thành lá bùa phù chú màu đen rơi xuống đất.
Tả Đăng Phong và Tất Phùng Xuân thấy vậy không khỏi kinh ngạc nhìn về phía lão đạo gầy yếu, người này tu vị là ba phần Âm Dương, giao thủ với cao thủ một phần Âm Dương thì tất nhiên dễ dàng giành được thắng lợi, nhưng nhẹ nhàng phất tay đã có thể phá vỡ được pháp thuật của đối phương thì rất khó, nhưng người này lại có thể làm được.
- Vô Lượng Thiên Tôn! Tạm thơi dừng tay.
Lão đạo gầy yếu nghiêm nghị nói.
Thật ra trong lúc hắn nói truyện thì hai người đều đã dừng lại.
- Đạo hữu, thế này là sao ?
Tất Phùng Xuân nhíu mày hỏi.
- Ta hỏi ngươi, pháp môn người sử dụng là học được từ đâu ?
Lão đạo gầy yếu không thèm để ý đến Tất Phùng Xuân, sắc mặt lạnh lùng nhìn Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong nghe xong liền nhíu mày, lúc người này dùng linh khí phá vỡ pháp thuật bùa chú của Tất Phùng Xuân, Tả Đăng Phong đã phát hiện ra linh khí của hắn có vài phần giống mình, hơn nữa trước đó hắn cũng tự xưng là môn hạ của Ngọc Thanh, mà Ngọc Thanh chính là Xiển Giáo Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao/2847303/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.