Chương trước
Chương sau
Trên thư có ghi ngày, Tả Đăng Phong bấm tay tính, thấy thời gian cũng không vội cho nên sau khi rời khỏi Thánh Kinh sơn, Tả Đăng Phong mang theo Thập Tam trở lại Thanh Thủy quan, hắn chỉ ở đây một lát để quét sạch bụi bậm trên mộ của Vu Tâm Ngữ rồi rời khỏi.

Tả Đăng Phong xuất phát vào giờ hợi, sáng sớm ngày hôm sau hắn đã có mặt tại Tế Nam, giữa trưa hắn mới đi đến chỗ đóng quân của bộ đội 1875.

Tả Đăng Phong đã ở đây một thời gian cho nên cũng khá quen thuộc địa hình ở nơi này, hắn cũng không có tiến vào từ cửa chính mà là đến phố kỹ viện ở phía Tây, sau đó đi vào một gian nhà.

Lúc này trong nhà có một Diêu tỷ, thấy Tả Đăng Phong liền nghiêng đầu đánh giá hắn.

- Tại sao cô trở về rồi?

Tả Đăng Phong đi đến hỏi, Diêu tỷ này chính là người đàn bà mà trước kia Tả Đăng Phong thuê phòng ở đây, trước khi đi Tả Đăng Phong đã cho nàng thỏi vàng để nàng hoàn lương.

Tả Đăng Phong vừa mới mở miệng, Diêu tỷ kia liền nhìn ra hắn.

Diêu tỷ nghe vậy mặt lộ vẻ vẻ xấu hổ, ấp úng không nói gì. Tả Đăng Phong vung tay lên, đầu ngón tay chỉ về phía trước, một đạo Linh khí vô hình bắn thẳng vào đầu của nàng, Tả Đăng Phong đi ra sau 3 trượng, nàng đã tắt thở, thân hình rơi xuống đất.

Cuộc đời Tả Đăng Phong hận nhất chính là lừa gạt, người này đúng là không có thuộc chửa nữa. Thường nói con hát vô nghĩa kỷ nữ vô tình, phẩm đức của các nàng đã mất đi, sau khi rời khỏi các nàng vẫn nhớ đến cuộc sống cũ, người như thế còn sống cũng không khác gì đã chết.

Tả Đăng Phong đi cũng không nhanh, sau khi quan sát cổng trại thấy trước cổng chỉ có 2 tên lính canh thì hắn liền bước tới. 2 tên lính canh thấy Tả Đăng Phong đi tới liền nâng súng lên chĩa vào hắn, lớn tiếng bảo hắn rời đi.

- Ta là Tả Đăng Phong, đến tìm Đằng Khi Chính Nam.

Tả Đăng Phong bình tĩnh nói.

2 tên lính canh vừa nghe Tả Đăng Phong nói tên ra liền tỏ vẻ hoảng sợ.

Một lát sau, một tên trong đó mới phản ứng rồi xoay người chạy vào doanh trại.

Tên còn lại thấy thế cũng chạy vào theo.

Tả Đăng Phong cũng không có đi vào, mà đứng ở trước đó đợi.

Không bao lâu trong doanh trại đã đi ra 4 người, 2 nam 2 nữ. Trong đó một sĩ quan mặc quân phục NB cầm lấy đao chính là Đằng Khi Chính Nam, bên cạnh hắn là một nữ quân nhân, người này cũng mặc quân phục. 2 người đi sau là 2 Ninja, một đen một trắng, một nam một nữ, cả 2 đều che mặt, dựa vào thân hình có thể thấy nữ nhân này là Tam Xuyên Tố, nam nhân kia Tả Đăng Phong cũng chưa thấy qua nhưng trực giác nói cho Tả Đăng Phong biết tu vi của người này rất tinh thâm, vượt xa Tam Xuyên Tố.

4 người đi đến trước mặt Tả Đăng Phong rồi nhìn chằm chằm vào Tả Đăng Phong.

Dựa vào ánh mắt cũng khí chất, Tả Đăng Phong có thể biết được nữ nhân đi bên cạnh Đằng Khi Chính Nam này là Đằng Khi Anh Tử.

Đằng Khi Anh Tử không hề sợ hãi mà nhìn Tả Đăng Phong, trong ánh mắt không mang theo phần cảm tình nào, chỉ có vẻ cương nghị của quân nhân.

Tầm mắt của Tả Đăng Phong chuyển dần qua Đằng Khi Chính Nam.

Mà 2 Ninja kia, Tả Đăng Phong chỉ khinh thường mà nhìn một cái.

Tả Đăng Phong cũng không mở miệng bởi vì hắn biết Đằng Khi Chính Nam sẽ nói trước.

- Ta biết ngươi sẽ đến.

Đằng Khi Chính Nam nở nụ cười, bộ dạng tỏ ra tự tin.

- Nếu như tao muốn giết mày, bọn hắn cũng không cản được.

Tả Đăng Phong đáp lại bằng tiếng TQ.

- Nếu như ngươi muốn giết ta cũng sẽ không đi vào bằng cửa chính rồi.

Đằng Khi nói bằng tiếng NB.

- Mày nên hiểu rõ hậu quả nếu chọc tao, mày sẽ không sống được, em mày cũng không sống được, tất cả bọn mày cũng không sống được.

Tả Đăng Phong hừ lạnh mở miệng.

- Ta sớm đã chọc tức ngươi.

Đằng Khi nói.

- Mày muốn tao làm gì?

Tả Đăng Phong hỏi, thân thích của hắn đều nằm trong tay đối phương, hắn không thể tỏ ra bất cần, nếu hắn không quan tâm cũng sẽ không đến, chỉ một điểm này hắn đã rơi xuống hạ phong.

- Nơi này không phải là nơi nói chuyện, mời vào bên trong nói chuyện.

Đằng Khi nghe vậy lộ vẻ mỉm cười, làm động tác đưa tay như một thân sĩ.

- Tao đã cố nén không giết mày rồi, có lời gì thì nói nhanh.

Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng.

- Ta muốn hợp tác với ngươi, chúng ta cung cấp manh mối, cung cấp trang bị, cùng nhau tìm kiếm những động vật này.

Đằng Khi Chính Nam trầm ngâm một lát rồi nói.

Tả Đăng Phong nghe vậy cũng không có lập tức trả lời.

Đằng Khi Chính Nam thấy Tả Đăng Phong nhíu mày không nói, cũng chưa thúc giục.

- Nếu tao không hợp tác với bọn mày, bọn mày sẽ làm gì?

Tả Đăng Phong nhíu mày hỏi, trong lòng Tả Đăng Phong hận không thể giết hết bọn hắn, làm sao có thể cùng bọn hắn hợp tác được.

- Ngươi biết ta sẽ làm gì, ta sẽ giết tất cả thân nhân của ngươi, cho dù ta không giết thân nhân của ngươi, ngươi cũng sẽ giết ta.

Đằng Khi mở miệng, lúc nói chuyện với Tả Đăng Phong, hắn cũng không tỏ ra cuồng vọng. Tuy rằng hắn đã bắt được thân nhân của Tả Đăng Phong nhưng mà hắn cũng không nắm chắc Tả Đăng Phong sẽ đi vào khuôn khổ, hắn không dám chọc giận Tả Đăng Phong.

Tả Đăng Phong nghe vậy nhíu mày, tình huống trước mắt đối với hắn cực kỳ bất lợi, trừ phi hắn thật sự bỏ qua hết người thân, nếu không hắn nhất định với đám người NB này.

Nhưng mà Tả Đăng Phong không muốn hợp tác với bọn hắn, hắn khong sợ lưng đeo Hán gian nhưng mà hắn không thể giúp người đã giết vợ mình, điều này sẽ làm hắn điên mất.

- Bọn họ ở trong này rất an toàn, ta cũng không làm gì bọn họ, chúng ta cho ngươi thời gian, sau khi quyết định hãy đến tìm ta.

Đằng Khi Chính Nam nói xong người chuẩn bị rời đi, trong tay hắn nắm giữ lợi thế, tự nhiên không nóng nảy.

- Mày muốn chết phải không?

Tả Đăng Phong mở miệng, hành động của Đằng Khi đã chọc giận hắn.

Tả Đăng Phong nói xong, Đằng Khi Chính Nam lập tức dừng bước, quay đầu nhìn về phía Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong trợn mắt nhìn, hơi đánh giá lên 4 người.

Trong lúc vô hình Tả Đăng Phong phát ra sát khí làm 2 tên Ninja kia cảm nhận được, nhanh chóng làm hành động nghênh địch.

- Ngươi có thể bắt được ta thậm chí giết ta, nhưng mà thân nhân của ngươi sẽ chết.

Đằng Khi từ từ đến gần Tả Đăng Phong.

- Tao sẽ không hợp tác với mày, chờ sau khi tao nhặt xác người thân của tao xong, tao sẽ đến NB giết sạch người trong nhà mày.

Tả Đăng Phong mở miệng. Lời này của Tả Đăng Phong là thật, hắn tin Đằng Khi sẽ giết người thân của hắn nhưng mà hắn cũng sẽ trả thù.

Lúc này đến phiên Đằng Khi cau mày, trên thực tế Đằng Khi cũng là một loại người giống Tả Đăng Phong. Cả 2 người đều có suy nghĩ điên cuồng, Đằng Khi điên cuồng vì Thiên Hoàng của mình còn Tả Đăng Phong điên cuồng vì người yêu đã chết đi của mình.

- Tao có thể đến NB, lúc ấy tao sẽ giết hết những người có liên quan đến mày.

Tả Đăng Phong nói những lời này bằng tiếng NB.

- Ngươi thật sự cho rằng không có ngươi, chúng ta sẽ không có cách nào phá trận sao?.

Đằng Khi cao giọng nói.

- Điều kiện của mày nói ra không có lực hấp dẫn đối với tao.

Tả Đăng Phong hừ lạnh.

- Nói ra yêu cầu của ngươi.

Đằng Khi Chính Nam lập tức truy vấn.

- Tao có 3 điều kiện.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.