Đoạn Hành phân tán chú ý của nửa số người áo đen, mấy người vây quanh Lưu Phong rất nhanh bị giải quyết. Hắn chạy tới giúp, nhìn thấy Cố Hiểu Hiểu đang nằm trong ngực Đoạn Hành thì sợ hãi.
"Vương gia, Vương phi......"
Sắc mặt Đoạn Hành băng lãnh như sương, hắn nhìn lướt qua những người áo đen còn lại.
"Bớt nói nhảm, mau chóng giải quyết đi!"
Một lát sau, thị vệ vương phủ đuổi tới, Đoạn Hành cấp tốc rời đi, ôm Cố Hiểu Hiểu, một đường vượt nóc băng tường trở lại vương phủ.
Lưu Phong và Đoạn Hành cùng chạy về, hắn đi mời thái y tới yến trạch hiên.
Hai người mới xuất hiện ở cổng yến trạch hiên, Đoạn Hành liền đem lão thái y lôi đến bên giường: "Cứu nàng!"
Lão thái y bị khí thế trên người hắn dọa sợ đến hai chân run run, một phen xem xét, tiếng nói cũng có chút run: "Vương phi thân thể trọng thương, may mà không bị thương đến tâm mạch, tạm thời chưa nguy hiểm đến tính mạng...... Chỉ là, mũi tên có độc, cần mau chóng giải độc......"
Sắc mặt Đoạn Hành mới hoà hoãn lại, hắn phái người đi sắc thuốc, trong phòng thuốc giải độc và dược liệu toàn bộ bị lấy ra, yến trạch hiên bị mùi thuốc nồng nặc vờn quanh.
Lưu Phong lẳng lặng quan sát lấy Đoạn Hành, mắt có hơi sâu.
Buổi trưa hôm sau, Cố Hiểu Hiểu mới chậm rãi tỉnh lại.
Lâu rồi không nghe thấy mùi thuốc nồng nặc này, nàng chậm rãi mở mắt ra, tinh thần còn có chút hoảng hốt, đã trở lại tướng phủ sao?
Đợi thấy rõ bày biện trong phòng, nàng yên lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-vuong-gia-vuong-phi-lai-chay-roi/156014/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.