Cố Hiểu Hiểu bị dọa đến khẽ kêu ra tiếng, chăm chú nhắm mắt lại,ngón tay cũng gắt gao siết chặt, chờ cảm giác đau nhức xông tới.
Chẳng có gì ghê gớm, chẳng qua chỉ là nỗi khổ da thịt, chỉ cần phụ thân không có việc gì, nàng chịu khổ một chút cũng đáng.
Không ngờ sau một khắc, nàng lại ngã vào vòng ôm ấp quen thuộc, lòng Cố Hiểu Hiểu vẫn còn sợ hãi mở to mắt, đáy mắt chỗ sâu nhất còn có vài tia sợ hãi.
Khuôn mặt nam nhân tuấn mỹ vô song rơi vào tầm mắt của nàng, khóe môi của hắn vẽ một đường cong, không khách khí đùa cợt nói: "Ha, thật ngốc......"
Môi của nàng mím lại chặt hơn, vừa định nói cái gì, hắn lại bỗng nhiên ức hiếp, giật cổ áo của nàng, môi hôn lên nàng......
Hôm sau.
Cố Hiểu Hiểu từ trong ngực Đoạn Hành tỉnh lại, trên thân còn ẩn ẩn đau, cánh tay của hắn nắm chặt, không chịu thả Cố Hiểu Hiểu xuống giường.
Cố Hiểu Hiểu nói: "Vương gia, thần thiếp hầu hạ người xuống giường rửa mặt."
"Không cần, ái phi đêm qua......"
"Vương gia! Thần thiếp nghĩ nên đứng dậy."
Đoạn Hành không có lên tiếng nữa, Cố Hiểu Hiểu cắn chặt môi, đỏ mặt đẩy Đoạn Hành ra, cầm lấy áo ngoài chạy trối chết.
Đoạn Hành nhíu mày, chậm rãi đứng dậy, phát hiện Cố Hiểu Hiểu thật sự đem nước tới hầu hạ hắn rửa mặt, nàng sớm đã thu thập lưu loát, cổ áo che phủ lại vết hôn.
Hắn cười, chầm chậm mở miệng: "Ái phi biểu hiện rất tốt, việc của Cố Thanh, nàng không cần lo lắng."
Động tác trên tay dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-vuong-gia-vuong-phi-lai-chay-roi/156008/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.