"Dừng tay!” Cố Hiểu Hiểu ngăn thị vệ lại, nhìn về phía Đoạn Hành:" Vương gia vì sao lại phạt Bão Cầm?"
"Vương phi biết rõ rồi còn cố hỏi".
Cố Hiểu Hiểu nhìn về phiá Bão Cầm mặt đã tái xanh, mím chặt môi: "Vương gia có gì bất mãn với thiếp, xin cứ nhằm vào thiếp, việc gì phải đem Bão Cầm ra trút giận?”
Đoạn Hành híp mắt, lạnh lùng liếc nhìn Cố Hiểu Hiểu một lát, khóe miệng bỗng nhiên nở nụ cười: “Bản vương chỉ là muốn cùng Vương phi vun đắp một chút, đáng tiếc Vương phi lại không muốn. Bản vương không vui, Vương phi cũng không nên để bản vương nhịn sự bực tức này chứ?”
Cố Hiểu Hiểu sắc mặt trắng bệch, hắn đây là quyết tâm muốn làm nàng khó xử trước mặt người khác. Như đúng như ước nguyện của hắn, ngày sau nàng với gia môn, chỉ sợ đều không ngóc đầu lên được......
Đoạn Hành nhìn Cố Hiểu Hiểu chưa chịu nghe lời, sắc mặt âm trầm xuống, xem ra đêm qua hắn giáo huấn vẫn quá nhẹ, hắn cũng không ngại sẽ dạy nàng thêm một lần nữa.
Đoạn Hành để cho Cố Hiểu Hiểu nhớ tới đêm qua khuất nhục, vốn thân thể yếu đuối giờ phút này lại lung lay như sắp đổ, nàng nắm chặt tay:” Vương gia, để Vương phi của mình nhục nhã, rất vui sao?”
“Vương phi?” Hắn lạnh a một tiếng:” nếu thế, mời Tần Vương phi tự mình lựa chọn, hầu hạ bản vương, hay là để nha hoàn của ngươi bị phạt?”
Cố Hiểu Hiểu tay nắm chặt vào lòng bàn tay, nàng rủ mắt xuống, sau đó giơ tay lên bên cạnh tách trà đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-vuong-gia-vuong-phi-lai-chay-roi/155996/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.