Không có trời, không có đất, xung quanh không có mộtcảnh vật, dưới chân chỉ là một thềm đá sâu vô cùng, Bạch Mạn Điệp cảm thấy bảnthân hoàn toàn bị bao quanh bởi một vùng đất hỗn đột. Kỳ quái, đây là đâu? Saonàng lại đến được đây.
Nàng rõ ràng là bị Tống phu nhân độc hại, sau đó téxỉu, chẳng lẽ là… đã chết? Đã đến âm tào địa phủ để báo danh?
Bạch Mạn Điệp men theo thềm đá chậm rãi đi, từ xa lạithấy một thiếu nữ giống hệt nàng đi tới. Càng đến gần thiếu nữ kia, đôi mắtnàng trừng càng lúc càng lớn, đến khi thấy rõ dung mạo của người đó, Bạch MạnĐiệp không nhịn được kêu to, “Má ơi, ngươi là ai a?” Sao lại giống nàng nhưđúc, ai không biết còn tưởng hai người là chị em song sinh, nhưng nàng nhớ kỹlão mụ mình chỉ sinh mỗi mình nàng mà. Không đúng, trên đời lại có hai ngườilớn lên giống hệt nhau, chẳng lẽ nàng là… chủ nhân của thân thể này?
“Bạch cô nương, ngươi nói ta là ai?” Bạch Mạn Điệp cổđại cười hỏi nàng.
“Ách, đại tỷ, ngươi không phải là chủ nhân của cáithân thể hiện nay của ta chứ? Đương nhiên, chúng ta là trùng tên, ta thực sựkhông biết xưng hô với ngươi thế nào.”
Bạch Mạn Điệp cổ đại nháy nháy mắt, “Chính là ta a,ngoại trừ ta ra còn ai nữa?”
“Đây là đâu? Tại sao hai người chúng ta lại ở đây?”
“Đây là thời không giao giới, một bên thông với cổđại, một bên thông với hiện đại.”
“A? Ngươi không phải muốn cùng ta trao đổi lại thânthể chứ?” Bạch Mạn Điệp hiện đại khẩn trương hỏi.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618111/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.