Theo sự chỉ dẫn của Diệp Lăng Tương tiểu thư cùng họLãnh kia, Bạch Mạn Điệp cùng Đông Phương Vũ đi qua Phượng Tuyết, tìm được HồngNhan Cung. Thực ra vị trí của Hồng Nhan cốc cũng không phải là rất thần bí, chỉlà ngoại nhân không có dũng khí đi tìm thôi, mà cũng không ai nghĩ tới, chỉ cầntheo trấn nhỏ dưới chân núi mà đi thẳng, chỉ cần nửa ngày là tìm tới được HồngNhan cốc. Thiên Sơn quanh năm tuyết thổi, trong vòng trăm dặm dưới chân núicũng đã bị ảnh hưởng. Duy chỉ có một sơn cốc bốn mùa như xuân, thực sự thếngoại đào viên điển hình, Hồng Nhan cung trong truyền thuyết chính là ở đây.Bên ngoài Hồng Nhan cốc trồng vô số cổ thụ, nhìn qua quả thực chính là nguyênthủy biểu lâm, hơn nữa còn là nguyên thủy biểu lâm thường có mãnh thú lui tới.Chả trách không ai biết Hồng Nhan cốc ở chỗ nào, cho dù có tới được cửa mônHồng Nhan cốc, cũng không có can đảm đi vào. Lúc đầu thực sự là lạnh không còngì so sánh được, trắng xóa một màu, đi vào rừng cây, cả người lập tức ấm áp.
“Đại ca, ở đây sẽ không có dã thú chứ.” Bị vây trongmột rừng cổ thụ xanh u ám dày đặc, Bạch Mạn Điệp rất không có chí khí run lên.
“Không có đâu.” Đông Phương Vũ nắm chặt tay nàng,“Lăng Tương nói qua nơi này sẽ tới lối duy nhất vào Hồng Nhan cốc, nếu nhưthường xuyên có mãnh thú, người của Hồng Nhan cung sao dám đi lại bình thườngchứ?” Tiểu Điệp có khi thông minh như thánh nhân, cũng có khi mơ hồ như tiểuhài tử, ai, nữ tử như vậy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618109/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.