Nguyệt hách phong cao đương nhiên là một đêm lí tưởngđể giết người, thế mà tối nay trăng tròn như vậy, sáng sủa như vậy, mà vẫn cóngười muốn tác quai tác quái.
Nửa đêm canh ba, hai bóng người “nhẹ nhàng” bay đếnThẩm Phương Viện. Bởi vì xung quanh Thẩm Phương Viện không có thủ vệ, hai kẻkia liền dễ dàng tiến tới trước cửa phòng Bạch Mạn Điệp, từ trong tay áo lấy ramột ống trúc dài khoảng bảy tấc, chọc một lỗ nhỏ trên cửa sổ, đưa ống trúc vào,một màn sương trắng từ ống trúc phả ra, bay thẳng đến người nằm trên giường.
Người kia tựa hồ chẳng hay nguy hiểm đang tới gần, vẫnngủ say sưa. Khóe miệng nàng vẽ ra một tia cười như không cười, khói trắng nhẹnhàng bay vào mũi nàng, thật lâu không tan.
Khẳng định Bạch Mạn Điệp thật sự đang ngủ, một tronghai kẻ kia khiêng nàng lên vai, biến mất trong đêm tối.
Trong một ngôi miếu đổ nát ngoại thành, đang trìnhdiễn một màn rất hay.
“Tiểu mĩ nhân, mau tỉnh lại đi.” Không cần nghĩ cũngbiết, thanh âm dâm đãng không chịu được, hai con ngươi đã nhanh chóng muốn rớtra, nhìn chằm chằm đôi mắt đẹp nhắm hờ của Bạch Mạn Điệp.
Bạch Mạn Điệp mãnh liệt mở mắt ra, “Các ngươi là ai?”Nàng kinh hãi nhìn hai hách y nhân, dĩ nhiên, là nàng làm bộ, lấy võ công củanàng, làm gì phải sợ ai nữa. Đừng nói là hai kẻ nhỏ xíu hại dân hại nước, hayđối mặt với giang dương đại đạo (cường đạo, trộm cướp),nàng cũng chẳng cầnphải sợ.
Hách y nhân A cất tiếng cười to, “Chúng ta là ai hả?Là người sẽ chơi đùa với ngươi.”
“Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618100/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.