Bạch mạn điệp quyết định cùng Đông Phương Vũ phân rõgiới hạn, bước đầu tiên, nàng quyết định học cưỡi ngựa. Cứ như vậy, nàng khôngcần cùng hắn cưỡi cùng một con ngựa, không cho hắn có cơ hội lỗ mãng với nàng.Cứ tưởng tượng đến cảnh nam nhân kia đã có một đống nữ nhân, trước mặt nàngchạm tới nữ nhân khác, nàng liền cảm thấy ghê tởm. Trải qua tìm hiểu, nàng biếtđược Đông Phương Vũ ở thư phòng làm việc. Nàng thay lại y phục đơn giản banđầu, đến thư phòng tìm hắn nói chuyện. Cửa không khóa, chính nàng trực tiếp đi vào. “Đại ca, ngươi đang làm cái gì?” Nàng từ tận đáy lòngkhinh bỉ hắn, nhưng sách diện vẫn hòa bình. Nàng xem như thấy rõ nam nhân kia,nhưng là nàng sẽ không biểu hiện ra ngoài. Hắn chính là của nhiệm vụ nàng, nàngcòn muốn lừa được lòng hắn, nên phải cố nén không vạch trần hắn được. Đông Phương Vũ buông sổ sách, thản nhiên nói,“Đã quenchưa?” Không quen cũng phải quen, ai kêu nàng đã lên tặc thuyền, về sau đềuphải ở nơi này. “Quen rồi.” Quen rồi mới là lạ. “Vậy thì tốt, cần cái gì cứ nói với tổng quản làđược.” “Đại ca, ta cái gì cũng không cần, ta muốn đến hỏingươi, chúng ta khi nào thì đi Thiên Sơn, độc trên người ngươi không thể chậmtrễ được.” Chết đi là tốt nhất, nhưng không thể chết trước khi nàng hoàn thànhnhiệm vụ. “Chúng ta phải ở lại nơi một thời gian.” Bạch Mạn Điệp ngây cả người,“Tại sao?” Nàng mới khôngmuốn ở nơi này để mấy nữ nhân kia chọc tức. “Ta nhận được bồ câu đưa thư của Lãnh Tuyệt Cuồng, hạttuyết ba tháng sau mới “chín”.” “A? “Chín”? Còn có cách nói này sao?” “Ân, Lãnh Tuyệt Cuồng đã tìm được hạt tuyết, ba thángsau mới đủ ngàn năm.” Lãnh Tuyệt Cuồng đối dược liệu rất có nghiên cứu, có thểnhận ra tuổi. Bạch Mạn Điệp thất bại cau mày,“Vậy chúng ta phải đợiba tháng sau mới đi Thiên Sơn?” “Không sai, nếu nàng thấy nhàm chán, ta có thể mangnàng đi chỗ này chỗ kia một chút.” Sớm vạch kế hoạch trong vòng một tháng đuổitới Thiên Sơn, lấy hạt tuyết bắt đầu điều chế giải dược. Không ngờ là được vàingày trước thu được Lãnh Tuyệt Cuồng truyền thư, hắn đã tìm được hạt tuyết,nhưng là vẫn chưa “chín”. Hắn sẽ ở đó canh chừng ba tháng, thỉnh Đông Phương Vũba tháng sau lại đi. Tới nước này, hắn đành phải thay đổi tuyến đường về ThươngMang trấn. Bạch mạn điệp là nữ chủ nhân tương lai, để cho nàng quen thuộc nhàmình cũng tốt. Hắn biết rõ Bạch Mạn Điệp kia tính tình vốn không an phận, nếuđể cho nàng ở nhà ngây ngốc ba tháng, nhất định làm nàng buồn chết đi. Xử lýxong công sự, hắn rất muôn dùng thời gian bồi nàng. Bạch Mạn Điệp bất mãn nói thầm,“Ngươi không phải nóimột tháng có thể đến Thiên Sơn, kết quả biến thành ba tháng.” Đại phiến tử. “Tiểu điệp, ta cũng không có ý lừa gạt của nàng.” Kếhoạch cản không nổi biến hóa a. “Còn nói không có, Kim lão bản.” Nàng cố ý nhấn mạnhba chữ Kim lão bản, tỏ vẻ bất mãn đối với việc hắn giấu giếm thân phận. Đông Phương Vũ thở dài một hơi,“Tiểu điệp, nàng muốnbiết cái gì, ta nguyện ý nói nàng nghe.” “Đại gian thương, ngươi trước kia sao chưa từng nóiquá ngươi rất giàu? Phú khả địch quốc?” Tiền nhiều vậy còn đi làm đạo tặc,không chừng tiền của hắn toàn là đi trộm. “Tại nàng đâu có hỏi.” Nàng chỉ hỏi quá hắn vì cái gìtừ Đông Phương Vũ biến thành Sáo Ngọc Công Tử, không có hỏi sao lại là Kim lãobản. “Ngươi…” Bạch mạn điệp cười nhạt.“Nếu ta không có pháthiện, ngươi cả đời sẽ không nói cho ta biết?” “Nàng là thê tử của ta, ta tự nhiên sẽ nói cho nàngbiết.” Hắn sẽ cho nàng biết, nhưng sẽ không nói rõ, bởi vì mấy lời không tốthắn không biết phải nói như thế nào. “Được rồi, vậy ngươi liền đem hết thảy đều nói cho tabiết, ta nói là hết thảy nha.” Đông Phương Vũ vừa định nói chuyện, một người tiếnvào, cười tủm tỉm nói,“Đại ca.” Bạch mạn điệp hồi đầu, gặp một gã thư sinh, lớn tiếngnói,“Ngươi là ai a?” Quân Tùy Phong đi vào, bỡn cợt chắp tay,“Bái kiến đạitẩu, tiểu đệ Quân Tùy Phong, tẩu có thể gọi ta tiểu Phong.” “A?” Hắn chính là Thiên Cơ Các chủ trong truyềnthuyết? Quân Tùy Phong bộ dạng thập phần tuấn mỹ, nguyệt sáchsách trường bào càng làm hắn thêm tiêu sái. Nếu nói Đông Phương Vũ là hìnhtượng cương nghị, thì hắn tuyệt đối là hình tượng ôn nhu. Khuôn mặt hắn quảthật là họa thủy, hơn nữa vẻ ôn nhu như thể giết người không cần đền mạng, đủđể giam cầm trái tim nữ nhân trong thiên hạ. Đệ nhất Tam công tử Tùy Phong, đệnhất võ lâm mỹ nam tử, quả nhiên danh bất hư truyền. “Tiểu đệ bái kiến châm trễ, đại tẩu đừng trách móc.”Trên thực tế bọn họ cách xa trăm dặm hắn cũng thu được tin tức rồi, sở dĩ đếnmuộn là vì gặp được một nữ tử cực kì đáng yêu. Đại ca trọng yếu, lấy lòng lãobà cũng là trọng yếu. “Oa, ngươi chính là trong truyền thuyết Thiên Cơ Cácchủ, Tùy Phong công tử?” Bạch mạn điệp theo dõi hắn, thiếu chút nữa chảy nướcmiếng. Đông Phương Vũ thấy biểu tình ngu ngốc của lão bà, khẽnhíu mày, không hờn giận nói,“Ngươi tới làm gì?” Quân Tùy Phong lập tức bày ra vẻ mặt đau khổ,“Đại ca,huynh không biết? Có đại tẩu liền quên mất đệ.” Quả là điển hình cho trọng sáchkhinh bạn. Đông Phương vũ nhíu mi,“Tiểu tử ngươi đã có mỹ nhânlàm bạn, còn nhớ rõ ta sao?” Quân Tùy Phong phong lưu vốn không phải là chuyệngì mới mẻ, Thiên Cơ các mỹ nhân vô số, tên kia cả ngày lưu luyến bụi hoa, córảnh nhớ tới đại ca hắn mới là lạ. Quân Tùy Phong cười đến thập phần bỡn cợt,“Đại ca,không thể nói như vậy, huynh cũng không phải là có đại tẩu sao?” Còn là đại tẩulai lịch bất phàm nữa chứ. Đông Phương Vũ hừ một tiếng, không muốn để ý tới ngườinày. Quân Tùy Phong tùy đột nhiên lén lút cười nói,“Đại ca,huynh cùng Tam đệ đều có mỹ nhân làm bạn, chẳng lẽ huynh muốn tiểu đệ làm ngườicô đơn sao?” “Hắn? Hắn có mỹ nhân?” Có người nguyện ý ở cạnh họLãnh kia a? Quân Tùy Phong kiên quyết gật đầu,“Đúng vậy, đúng vậy,theo thám tử hồi báo, mấy tháng gần đây, bên người hắn luôn luôn có nhiều mỹnhân. Đến bây giờ, thay đổi liên tục.” Nghe nói này mỹ nhân người người đềuquốc sách thiên hương, hắn thật sự là hâm mộ a. “Ngươi có tra qua lai lịch đối phương chưa?” Dù saobọn họ ba người thân phận đặc thù, nếu thực sự có nữ nhân đi theo bên cạnh LãnhTuyệt Cuồng, phải điều tra cho rõ. Quân Tùy Phong lập tức thu hồi vẻ tươi cười, thànhthật nói,“Chỉ tra thân phận một người, nhưng cũng không xác định được.” Nói đếnchuyện này, hắn cũng biết là kỳ quái. Thiên hạ không có chuyện gì Thiên Cơ cáctra không ra, nhưng nữ tử bên người Lãnh Tuyệt Cuồng người người đều là danhphù kỳ thực ‘lai lịch bất minh’, Thiên Cơ các phái ra rất nhiều mật thám, mộtđiểm manh mối cũng không có. Hắn ẩn ẩn cảm thấy bất an, chẳng lẽ thực sự cóngười đối Lãnh Tuyệt Cuồng mưu đồ gây rối? “Là ai?” Tra không được, sự tình tất có kỳ quái. “Theo thám tử hồi báo, nàng kia là muội muội của VạnTùng huyện Chấn Viễn tiêu cục cục chủ Diệp Lăng Tương. Diệp Lăng Tương hàng nămchân không bước ra khỏi cửa, rất ít người từng gặp qua nàng, tạm thời không thểxác định có phải nàng hay không. Mặt khác có mấy người gọi là Tiểu Sai, Lưu Ly,Phỉ Thúy, còn lại đều tra không được.” Đường đường Thiên Cơ các cũng có thứ trakhông ra, thật sự là thất bại. “Chấn Viễn tiêu cục? Diệp Lăng Tương?” Chưa từng nghequa Lãnh Tuyệt Cuồng cùng Chấn Viễn tiêu cục có cái gì liên quan gì nhau, saolại mang theo Diệp tiểu thư đi cùng? Nghe nói đến Diệp Lăng Tương, Tiểu Sai, Lưu Ly, PhỉThúy, Bạch Mạn Điệp bề ngoài kinh hãi nhưng bên trong lại che miệng cười nhưđiên. Nàng dám khẳng định, bốn người kia tất cả đều là Diệp Lăng Tương giảtrang, Thiên Diện Tu La dịch dung thuật quả nhiên là danh bất hư truyền. “Đệ tra ra, Diệp Lăng Tương năm nay mười chín, là dotiểu thiếp của tiền nhiệm cục chủ sinh ra. Ở Diệp gia có cũng như không, từ nhỏđã bị người khi dễ. Đương nhiệm cục chủ Diệp Nguyên cùng nàng từ nhỏ không hợpnhau, sau khi kế thừa tiêu cục bốn năm, đem Diệp Lăng Tương giam lỏng ở một tòatiểu viện bỏ phế, chẳng thèm quan tâm. Nghe nói Diệp Lăng Tương quốc sách thiênhương, xinh đẹp vô song, Diệp Nguyên có dã tâm đem nàng làm lợi thế để khuếchtrương thế lực. Ba năm trước, đem nàng hứa cấp cho Khoái Kiếm Sơn Trang thiếuchủ, trước đêm đại hôn, Khoái Kiếm Sơn Trang một đêm diệt môn. Đến hai nămtrước, lại đem nàng hứa cấp Vạn Gia Bao bảo chủ nổi tiếng háo sách làm thiếp,Vạn Gia Bao một đêm hóa thành tro tàn. Mấy hôm trước, Diệp Nguyên bị cướp tiêu,Huyết Lang đòi Diệp Nguyên đem muội muội ra đổi vật. Tiêu kia thập phần trọngyếu, Diệp Nguyên rơi vào đường cùng quyết định lặng lẽ đem Diệp Lăng Tương giaocho Huyết Lang. Còn chưa kịp đem muội muội tống khứ đi, Thiên Lang trại bịThiên Diện Tu La tiêu diệt. Thiên Lang trại bị giết, Diệp Nguyên đổi lại đemDiệp Lăng Tương gả cho Long Hổ môn môn chủ, Long Hổ môn cũng chịu nạn diệt môn.Người đời đồn đại, Diệp Lăng Tương chinh là kẻ mang theo tai họa. Theo đệ điềutra, nàng từ nhỏ đều ở trong khuê phòng, không học võ công. Nhưng kỳ quái ởchỗ, nàng đúng là đi theo bên người Tam đệ. Mà thám tử trong Chấn Viễn tiêucục, nhìn thấy một Diệp Lăng Tương giống nàng như đúc.” Diệp Lăng Tương chỉ sợkhông đơn thuần như vậy, nói không chừng có cái gì bí mật không thể cho aibiết. Bạch Mạn Điệp trong lòng đem Diệp Nguyên tên hỗn đảnnày mắng hơn tám trăm lần, hắn coi Diệp Lăng Tương là cái gì? Hàng hóa sao?Diệp Lăng Tương cũng thật là, trực tiếp giết chết tên cầm thú kia không phảixong rồi sao. “Chẳng lẽ nàng ta chính là Diệp Lăng Tương?” ĐôngPhương vũ không khỏi nhớ tới nha đầu kia cứu Tam đệ một mạng. Nha đầu kia đòihắn diệt Long Hổ môn, cũng không nói rõ nguyên nhân, chẳng lẽ là bởi vì hônước? “Đại ca biết nàng?” “Người trong Long Hổ môn là ta giết.” Chuyện tới nướcnày, hắn chỉ có thể thừa nhận. “A, vì cái gì?” “Có một nữ tử cứu Lãnh Tuyệt Cuồng một mạng, Tam đệđáp ứng nàng một điều kiện. Trùng hợp lúc nàng đòi Tam đệ trả ơn thì hắn lạiđang làm nhiệm vụ, ta thay hắn đi gặp nàng. Điều kiện của nha đầu kia chính làdiệt Long Hổ môn, gà chó không chừa.” Bạch Mạn Điệp nghe xong ngẩn người, không nghĩ tới còncó chuyện này a. Quân Tùy Phong nhíu mày,“Huynh hoài nghi nàng kiachính là Diệp Lăng Tương?” “Diệp Lăng Tương thân phận cũng không đơn thuần nhưvậy.” Vì cái gì những kẻ muốn lấy nàng đều toàn gia diệt môn? Không nhất địnhlà chính nàng hạ sát. “Được rồi, nha đầu kia chính là sẽ không hại LãnhTuyệt Cuồng đâu.” Bằng trực giác, nàng biết Diệp Lăng Tương sẽ không vô duyênvô cớ giết người. “Tẩu biết nàng ta?” Quân Tùy Phong nghi hoặc. “Ta chẳng những biết nàng, ta còn biết Tiểu Sai, PhỉThúy, Lưu Ly.” Tất cả đều là người một nhà các nàng. “Lưu Ly là nha hoàn của nàng?” Đông Phương Vũ biếtnàng có nha hoàng gọi là Lưu Ly. Bạch Mạn Điệp thấy bọn hắn hai mắt liếc nhau mộtcái,“Diệp Lăng Tương là nhị muội của ta, Tiểu Sai là nha hoàn của nàng, PhỉThúy nha hoàn của Độc nương tử, tam muội ta, Lưu Ly là nha hoàn của ta. Nếu tađoán không nhầm, bốn người đều là Diệp Lăng Tương. Thuật dịch dung của nàngxuất thần nhập hóa, có thể lừa gạt tất cả mọi người.” Bằng vào thế lực củaThiên Cơ các, Quân Tùy Phong tuyệt đối biết thân thế của nàng, không cần giấugiếm nữa. Quân Tùy Phong hoảng hốt,“Ý tẩu nói… Diệp Lăng Tươngchính là Thiên Diện Tu La?” Lão thiên a, trách không được Thiên Cơ các trakhông ra thân phận của nàng, ai lại nghĩ ra một tiểu thư khuê các đáng thươngnhư vậy lại là Thiên Diện Tu La tiếng tăm lẫy lừng. “Đúng vậy a.” “Nàng vì cái gì đi theo Tam đệ ta?” “Làm sao ta biết? Nhưng muội ấy tuyệt đối sẽ không hãmhại Lãnh Tuyệt Cuồng, chúng ta ba tỷ muội cùng hắn không thù không oán. Nếumuội ấy thật sự muốn đối phó Lãnh Tuyệt Cuồng, nhất định báo cho biết ta, nhưngta không nhận được tin tức gì cả.” Ba tỷ muội luôn luôn đồng lòng. Quân Tùy Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi,“Vậy là tốtrồi.” Hắn còn tưởng rằng có đối thủ lợi hại đối phó Tam đệ. “Diệp Lăng Tương rốt cuộc vì cái gì lại đi theo tamđệ?” Đông Phương Vũ nhịn không được nghi ngờ. Bạch mạn điệp cười gian,“Nếu ta đoán không sai, nhađầu kia là coi trọng hắn. Cho nên mới xuất hiện với nhiều thân phận khác nhau,thử Lãnh Tuyệt Cuồng có phải có hoa tâm hay không. Nếu nàng thật muốn hại LãnhTuyệt Cuồng, sẽ không phiền toái như vậy.” Quân Tùy Phong đột nhiên tỉnh ngộ,“Thám tử hồi báo,bốn nữ tử kia đều đối với Tam đệ động tay đông chân, nguyên lai là như vậy.” Nghe bọn hắn như vậy vừa nói, Đông Phương Vũ cũngkhông lo lắng nữa. “Được rồi, ta vẫn muốn hỏi các ngươi một vấn đề, nghelời các ngươi, thì các ngươi là ba huynh đệ kết nghĩa á? Ta nhớ rõ đại ca từngnói, hắn chỉ có duy nhất một bằng hữu là Lãnh Tuyệt Cuồng, sao lại có thêm QuânTùy Phong ngươi?” Trách không được người trong võ lâm tra không ra thân phậncủa Sáo Ngọc công tử, tra không được hành tung của Đông Phương Vũ, nguyên lailà có Thiên Cơ các che dấu. Bọn họ tổ hợp ba người thật là tuyệt, một người nổidanh đại tặc, một người là sát thủ, một người là lão đại một bang, ai lại cholà bạn họ có quan hệ. Quân Tùy Phong cười hách hách,“Đại tẩu, tẩu có điềukhông biết, ta không phải bằng hữu của đại ca, mà là sư đệ.” “A? Không phải chứ? Ngươi cũng là đồ đệ của Vô Danhlão nhân? Một là Đông Phương gia công tử, một là Thiên Cơ Các chủ, vì cái gìhội ở cùng một chỗ?” Thiên nam địa bắc cách nhau nhiều lắm. “Khi đại ca mười lăm tuổi, đã được đem về ẩn cư tạiThương Mang sơn. Năm ấy ta mười tuổi, trong Thương Mang sơn bị lạc đường, đượcđại ca cứu. Cha gặp sư phụ võ công cao cường, tiên phong đạo cốt, thỉnh ngườithu ta làm đồ đệ.” “À, nguyên lai là như vậy.” Chả trách, nguyên lai ĐôngPhương Vũ không phải lớn lên trong nhà. “Đúng vậy đúng vậy, đại tẩu, tẩu còn có cái gì muốnhỏi.” Hắn vội vàng trở về bồi vị ‘Tặc mỹ nhân’ lạnh như băng kia, một cái mỹnhân xinh đẹp như vậy lại cố tình làm tặc, to gan lớn mật vào trộm Thiên Cơcác, không nghi ngờ gì nữa, chính là để cho hắn hưởng. “Ta muốn hỏi, Đông Phương Vũ sao lại là Kim lão bản?”Nàng tò mò muốn chết. “Chuyện này.. Kỳ thật rất đơn giản, Đông Phương gialấy kinh thương làm chủ, vì để thuận lợi hành tẩu giang hồ, đại ca ra nước cờdụng danh nghĩa kinh thương. Vì che dấu thân phận Sáo Ngọc công tử, càng để chocha mẹ an tâm, đại ca bắt đầu kinh thương. Chỉ dùng vài năm thời gian, trởthành cự phú phương bắc.” Đông Phương vũ sở dĩ có thể phát triển nhanh như vậy,chủ yếu là bởi vì có Thiên Cơ các hỗ trợ. Trong kinh doanh, tin tức chính làquan trọng nhất. Có Thiên Cơ các mật thám cung cấp cho hắn đủ loại kiểu dángtin tức, không phát mới là lạ. Nguyên bản hắn không nghĩ qua là trở thành cựphú, chỉ nghĩ báo cáo kết quả công tác, nào biết việc làm ăn càng làm càng lớn,thành ra cục diện hôm nay. “Như vậy Đông Phương gia song thân biết hắn chính làKim lão bản sao?” Đông Phương gia thủ phủ Hồ Châu, Đông Phương Vũ trực tiếp làphương bắc thủ phủ, quả nhiên là trò giỏi hơn thầy. “Biết.” Nhớ ngày đó hắn tốn vô số nước bọt, mới thuyếtphục song thân cho phép hắn làm ‘Địa hạ phú ông’. “Nhưng là.. Ngươi nhiều tiền như vậy, vì cái gì lại đilàm tặc?” Không nghĩ ra, Đông Phương Vũ nhìn thế nào cũng không giống như thầngiữ của, nếu muốn làm chuyện tốt, lấy tiền của mình là được rồi, dù sao hắncũng có nhiều tiền mà. Đông Phương Vũ liếc nhìn nàng một cái thật sâu,“Nàngcòn nhớ rõ ta lúc trước nói qua, sư phụ của ta bởi vì trộm bảo vật mà bị ngườiđuổi giết, cho nên mới té xỉu ở hậu sơn Đông Phương gia không?” “Nhớ rõ?” “Kỳ thật, sư phụ của ta lúc trước trộm là Thánh Linhchâu.” Võ lâm đệ nhất bảo vật mà mọi người mơ ước. “Thánh Linh châu là cái gì?” Chưa từng nghe nói qua. “A, đại tẩu, tẩu ngay cả Thánh Linh châu cũng chưatừng nghe nói?” Nàng tốt xấu gì cũng là nữ nhân lợi hại nhất giang hồ, tin tứckhông đến mức bế tách như vậy chứ? “Ta mất đi trí nhớ, cho nên không biết.” “Hả?” Quân Tùy Phong lại kinh ngạc. Đông Phương Vũ không để ý đến bọn họ, giải thíchnói,“Truyền thuyết nói, Thánh Linh châu là do một vị tăng nhân Tây Vực đưa vàoTrung Nguyên. Có thể trị bắc bệnh, khởi tử hồi sinh, gia tăng nội lực. Nếu nuốtđược Thánh Linh châu, có thể có võ công cái thế, có thể trường sinh bất lão.Mấy chục năm nay, vô số võ lâm nhân sĩ tranh đoạt Thánh Linh châu. Mười mấy nămtrước, sư phụ của ta vô tình trộm được Thánh Linh châu, mới bị đuổi giết. Ngaythời điểm đó, người vội vàng đem Thánh Linh châu giao cho một thương nhân giàucó. Đến lúc người đi tìm thì, thương nhân kia đã dời nhà đi, không rõ tăm tích,ta đi trộm đồ… Chủ yếu là vì tìm được Thánh Linh châu.” Cướp của người giàuchia cho người nghèo chỉ là tiện tay mà thôi. “A? Thiên hạ thương nhân giàu có nhiều như vậy, ngươilàm sao tìm a.” Bạch mạn điệp có chút thất vọng, nguyên bản nàng cứ sùng báiSáo Ngọc công tử, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy. “Bởi vì Thánh Linh châu, sư phụ toàn thân kinh mạchđứt đoạn, võ công hoàn toàn biến mất. Nhiều năm như vậy, tìm kiếm vô số danh ythiên hạ, đáng tiếc tất cả đều thúc thủ vô sách. Nếu muốn cứu sư phụ, biện phápduy nhất chính là tìm được Thánh Linh châu.” “Đại ca, ngươi có cảm thấy ngươi làm người thực thấtbại hay không? Lúc trước ngươi nói với ta là vì thích cảm giác cướp của ngườigiàu chia cho người nghèo cho nên đi làm tặc, hiện tại ngươi lại còn nói là vìThánh Linh châu. Cho dù Thánh Linh châu, lúc trước ngươi nên nói rõ ra đi, vìcái gì phải che che dấu dấu.” “Ta thích trừng trị gian thương, cũng phải tìm ThánhLinh châu. Lúc trước làm tặc là vì hứng thú nhất thời, sau lại vì tìm ThánhLinh châu mới tiếp tục làm đầu trộm đuôi cướp.” Tặc? Từ này nói ra đúng là khôngđược tự nhiên. “Hừ, chẳng lẽ ngươi không phải gian thương?” “Ta cũng đâu có bạc đãi ai đâu.” Trên thương trường cóthể gian ngoan, nhưng tuyệt đối không ỷ thế hiếp người, ngược đã con cái hạnhân. “À, như vậy a.” “Đại ca đại tẩu, các ngươi hai người từ từ tán gẫu, tađi trước.” Quân Tùy Phong quyết định chuồn đi, chuyện để đại tẩu tra khảonhường lại cho đại ca đi. “Chờ chút..” Bạch mạn điệp cười hì hì đi đến hắn bênngười,“Tùy Phong, ta có thể đến thăm Thiên Cơ các không?” “Đương nhiên có thể.” Bạch Mạn Điệp nhãn tình sáng lên,“Vậy đi liền đi.” “Ta đưa nàng đi.” Đông Phương vũ đột nhiên xen vào.Tiểu tử họ Quân kia vừa thấy nữ nhân liền làm điều xằng bậy, hắn thật sự thựclo lắng khi nữ nhân của hắn cùng tên kia ở cùng một chỗ, tuy rằng hắn biết tênkia sẽ không động vào nữ nhân của hắn. Nàng rốt cục tinh thần tỉnh táo,“Ngươi muốn đi cùng tasao?” “Không đi Thiên Cơ các.” “A? Ngươi bị gì vậy, ta muốn đi thăm Thiên Cơ các.” Quân Tùy Phong đương nhiên biết lão đại có ý tứ gì,trong lòng cười thầm, xem ra đại ca thật sự thực để ý đại tẩu. Lúc này ba huynhđệ bọn họ, đều rơi vào hương ôn nhu của nữ nhân cả rồi, đại ca anh minh thần võcũng không ngoại lệ. “Đại ca, đại tẩu, cáo từ.” Nhìn thấy bộ dáng ái thêsốt ruột của đại ca tốt nhất là nên chuồn sớm, nếu như bệnh cũ phát tác, cháchchắn bị đại ca đánh thành thịt vụn. “Quân Tùy Phong, ngươi..” “Cáo từ.” Hắn cùng với chuyện gặp quỷ giống nhau,nhanh chóng chạy cái mất dạng. Bạch Mạn Điệp trừng Đông Phương Vũ liếc mắt mộtcái,“Giờ thì tốt rồi, không thể đi Thiên Cơ các được.” “Không cần phải đi cùng hắn.” Thiên Cơ các là chỗ hắnthường xuyên lui tới, cũng như nhà hắn thôi, chính hắn sẽ tự mang nàng đi. “Hừ.” Nói như thế nào người ta cũng là chủ nhân. “Được rồi, Đông Phương Vũ, có thể đi cưỡi ngựa không?Bởi vì ta mất đi trí nhớ, không biết chính mình có thể cưỡi ngựa hay không, tamuốn thử.” Hiện tại tạm thời không thể chạy đi, nhưng không chút nào ảnh hướngtới tâm tình ngựa của nàng. Bạch Mạn Điệp nàng trước mắt đã như người tronggiang hồ, làm người giang hồ, không thể không biết cưỡi ngựa. “Có thể.” Ngoài thành mười dặm có một thảo nguyên rộnglớn, đó cưỡi ngựa là hợp nhất. Bạch Mạn Điệp hưng phấn bắt lấy Đông Phương Vũ, sợ hắnchạy trốn,“Vậy đi thôi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]