Bởi vì thân phận bọn họ là phu thê, Phương gia đươngnhiên chỉ sắp đặt cho bọn họ một phòng. Đông Phương Vũ vẫn như cũ ngủ trêntrường kỷ, Bạch Mạn Điệp ngủ trên giường. Không biết tại sao, nàng đột nhiênthấy cái giường này rất khó chịu, bất luận thế nào cũng ngủ không được. Nàngkhông biết mình đang suy nghĩ cái gì, nói chung là một đống lớn loạn thất bátnhao, từ cổ đại nghĩ tới hiện đại, từ bạn học nghĩ tới hai vị muội muội. Nàngrốt cuộc nên đi đâu? Cái thời không quái dị này có thể dung chứa nàng? Một đêmnày, nàng lại mất ngủ.
Cùng ở dưới một bầu trời, người ngủ không được đươngnhiên cũng không chỉ mỗi mình nàng. Đêm đã khuya, Phương Chấn Hiên vẫn bồi hồiđứng ở thư phòng, đây là lần đầu tiên hắn vì một nữ nhân mà mất ngủ.
Tại sao nàng lại là thê tử của người khác? Tại saonàng lại ghét hắn như vậy? Chỉ tiếc biết nhau quá muộn a. Có thể, ngay lúc bọnhọ gặp nhau thì đã là một sai lầm lớn.
Một nữ hài tử khả ái như nàng, sao lại là Vô Ảnh LaSát chứ? Cũng khó trách người trong giang hồ tìm mãi vẫn không tìm ra tung tíchcủa Vô Ảnh La Sát, ai lại nghĩ tới, giang hồ đệ nhất nữ sát tinh cư nhiên lạilà một nữ tử như vậy. Hắn đã từng trước mặt nàng nhục mạ tam tỷ muội các nàng,nàng nhất định hận chết hắn. Hắn không khỏi cười khổ, hắn đích xác đã quá tự đềcao mình, cũng quá đánh giá thấp người khác. Phải nói mỗi người trong Phươnggia bọn họ đều tự đề cao mình, hạ thấp người khác.
Sáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618087/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.